Xe ngựa chợt dừng lại, màn kiệu bị vén lên, Tiểu Bạch và Tiểu Hắc thò đầu vào, chớp mắt nhìn hồng y nữ tử chợt xuất hiện trong xe ngựa.
Mỗ Hắc đầu tiên là sững sờ, lập tức vén áo lên muốn động thủ bắt người, Tiểu Bạch vội vàng đưa tay kéo hắn lại, vứt một cái liếc mắt, nói: "Đệ làm gì thế? Lão đại còn chưa lên tiếng đâu, đệ kích động cái gì?"
Tiểu Hắc chỉ hồng y nữ tử kia, lắp bắp nói: "Nhưng, thế nhưng… Nàng, nàng… Đệ…"
Nữ tử nghe thấy, liếc nhìn mỗ huynh đệ, trong mắt lại lộ một chút vẻ kinh ngạc, sau đó nhìn Lưu Quang, khẽ mỉm cười nói: "Không nghĩ tới, lúc ta tỉnh lại, có thể thấy chuyện thú vị như vậy! Chẳng lẽ trật tự của tam giới bây giờ cũng rối loạn hay sao? Ngay cả quỷ… Ha ha, đúng là vô cùng thú vị!"
Thú vị?
Mỗ Hắc nhíu mày: “Ca! Nàng đang cười nhạo chúng ta sao?"
Tiểu Bạch sờ tai: “Có lẽ, có lẽ, có lẽ vậy! Dù sao coi như nàng cười nhạo chúng ta, ca ca ta cũng sẽ không tức giận."
"Vì sao?" Mỗ Hắc cực kỳ ngây thơ hỏi.
"Hắc hắc!" Mỗ Bạch cho hắn một ánh mắt đầy thâm ý: “Ngươi ngốc! Ca ca ta chưa bao giờ tức giận với nữ nhân, nhất là… Nữ nhân có bộ dáng xinh đẹp!"
"…"
Làm ơn đi! Đó không phải trọng điểm?
Kết quả là mỗ Vũ đang trong trạng thái sững sờ bị những lời này của Tiểu Bạch khiến hoàn hồn, lùi sang cạnh Lưu Quang, chỉ vào nữ nhân kia nói: "Nữ nhân này từ đâu ra?"
Lưu Quang giơ đao trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-gia-nay-ta-muon/1124391/quyen-4-chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.