Đêm yên tĩnh, trăng sáng lên cao, trời đầy sao, các viện trong Hạo Vương Phủ mang bầu không khí hoang mang lo sợ.
Trong lãnh cung "Hu hu hu…Vương phi, bây giờ chúng ta phải làm sao đây, Vương gia sao có thể đối xử với chúng ta như vậy, dù gì tiểu thư cũng là thiên kim của Thừa tướng mà, cho dù không nhìn mặt mũi tiểu thư, chẳng lẽ ngay cả Thừa tướng mà Vương gia cũng không quan tâm sao."
Mộ Dung San trái lại tương đối bình tĩnh, vẻ mặt không thay đổi.
"Vương phi, người làm sao vậy?" Nha đầu là của hồi môn nhà Mộ Dung, nhìn chủ nhân nhà mình như vậy cảm thấy rất khổ sở.
"Ta không sao, chỉ là không hiểu Vương gia vì sao lại tức giận như vậy, kỳ thật Vương gia tuy rằng tâm tình vô định, nhưng vẫn là Vương gia có thể tự động kiềm chế, hiện tại bổn cung cảm thấy Vương gia thay đổi rồi, trong một đêm giống như trở thành một Vương gia ta không thể hiểu được."
"Vương phi, chúng ta làm sao bây giờ?"
"Còn có thể làm sao bây giờ, nếu Vương gia không muốn để ta đi ra ngoài, ta cũng không thay đổi được gì, cho dù cha ta có can thiệp cũng vô ích, có ai dám chọc giận Vương gia đâu." Tiếng nói khàn khàn lộ ra bi thương, khuôn mặt Mộ Dung trong nháy mắt tái nhợt rõ rệt!
"Vương phi!!!"
Thị thiếp trong viện, ba người đã sợ đến hồn phi phách tán. "Chúng ta làm sao bây giờ, Vương gia thật đáng sợ, hiện tại ngay cả Mộ Dung Vương phi cũng bị nhốt vào lãnh cung, chúng ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-gia-lanh-lung-chi-sung-vuong-phi-bi-bo/172501/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.