Tiếu Tuyết si mê nhìn Liệt Hạo, tưởng như chân mày hắn nhíu lại, có cảm giác kinh diễm với hình ảnh trước mắt mình. Liệt Hạo hiện tại rất muốn liều lĩnh xông lên phía trước, hung hăng ôm lấy yêu tinh đang giày vò người – chính là nàng. Vẫn biết tiếng ca của nàng rung động lòng người, giờ lại biết thêm kỹ thuật múa của nàng lại mê hoặc lòng người như vậy, sau khi trở về nhất định hắn sẽ không cho nàng có cơ hội ở trước mặt người khác bày ra tư thái mê hoặc như vậy nữa, cho dù là Mậu hậu của hắn, cùng Hoàng đệ cũng không được.
Đột nhiên dưới điện rất nhiều người kịp phản ứng vỗ tay ‘ bốp bốp bốp...•’ như sấm, Tiếu Tuyết cùng Liệt Hạo đang ở giữa si mê liền kinh ngạc, Tiếu Tuyết đơ lại chút rồi quỳ xuống.
"Hạo Vương Phủ Mị phi kính chúc: Thái Hậu vạn thọ vô cương!" Nói xong chưa dám ngẩng đầu.
Lúc này Thái Hậu mới nói: "Mị Vương Phi xin đứng lên. Ban thưởng tọa!"
"Tạ Thái Hậu…"
Lúc này thái giám bên cạnh Hoàng đế đưa đến ghế tựa bằng gỗ cổ đàn, đem đến đặt xuống bên cạnh Hạo Vương.
"Tiểu Đức Tử, ghế tựa đem lại đây đi. Ai gia muốn được cùng Mị phi tâm sự!"
"Tuân lệnh!"
Ghế dựa chỉ chốc lát liền đặt bên cạnh Thái Hậu, Tiếu Tuyết liếc nhìn Liệt Hạo. Liệt Hạo nhìn Tiếu Tuyết khẽ gật đầu cổ vũ, Tiếu Tuyết ngây ra, hướng bên cạnh Thái Hậu đi tới, có chút khẩn trương, có chút phân vân!
"Ha ha ha… Mị Nhi, như thế nào? Sợ ai gia sao? Con là Vương Phi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-gia-lanh-lung-chi-sung-vuong-phi-bi-bo/1636324/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.