Ánh trăng nhẹ nhàng xuyên qua cửa sổ, tựa như tráng thêm một lớp bạc. Trăng hôm nay đặc biệt xinh đẹp.
Đêm, lén lút tới. Ánh trăng từ màn đêm hiện ra, mát lạnh.
Ánh trăng lập tức phủ kín toàn bộ cung điện. Trong đêm đen lấp lánh ánh sao chớp nháy! Mỗi ngôi sao, tựa như những viên kim cương gắn trên phiếm u lam bằng lụa, lấp lánh. Trăng treo giữa bầu trời cao, như dòng ngân quang đang đổ xuống nhân gian. Trên bầu trời chỉ có một tầng mây mỏng bồng bềnh, bọc lấy ánh trăng, thoạt trông thật mờ mịt. Chỉ trong nháy mắt, ánh trăng đã biến thành một cô nương thẹn thùng, mây lăn tăn đích thực tựa như lụa mỏng vờn quanh ánh trăng. Lá cây xanh biếc cũng nhuốm màu bạc, cây cối cao thấp theo vũ điệu của trăng mà không ngừng biến hóa.
Sao lập loè toả sáng như những nốt nhạc trên khuôn nhạc, lóng lánh, nhấp nháy, hóa thành giai điệu vô hình trên bầu trời đêm diễn tấu nhạc khúc vui mừng. Trời đêm phiêu đãng, ánh sao chớp sáng chớp tối, lảo đảo muốn ngã, tựa hồ đưa tay là có thể chạm vào. Nếu như đem màn đêm so với một bộ y phục lông ngỗng, ánh sao lấp lánh chính là những hạt kim cương đính trên y phục.
Lúc này ở Thiên viện trong hoàng cung, trên giường hai thân thể nóng bỏng, nhiệt liệt quay cuồng!
Liệt Hạo cuồng nhiệt hôn Tiếu Tuyết, đôi môi nóng bỏng áp lên đôi môi đỏ mọng mềm mại của nàng, bàn tay to không kiêng nể gì vôi vàng xoa lên dáng người làm người khác mê muội của nàng.
Lưỡi hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-gia-lanh-lung-chi-sung-vuong-phi-bi-bo/1636325/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.