Trời về chiều, hoàng hôn trải dài lên toàn bộ vương phủ. Tiết trời hôm nay không tốt, mưa lất phất nhỏ giọt bên hiên, lại kèm theo gió lớn. Ở đông phủ hiện giờ vô cùng náo loạn, người trên kẻ dưới chạy lên chạy xuống không ngừng. Tiểu Mai ở bên cạnh Uông phu nhân, xoa trán cho bà khi gần như cả ngày nay bà đều chóng mặt không yên. Ái nữ của bà đang chật vật ở bên trong, chỉ vì sinh khó.
Trong phòng, bầu không khí căng thẳng gấp vạn lần. Tiểu Hồng túc trực bên cạnh Mịch Chi, liên tục dùng khăn thấm mồ hôi cho cô. Miệng không ngừng gọi: "Tiểu thư, người phải cố lên!", sau đó lại mếu máo muốn khóc. Theo hầu hạ chủ tử từ nhỏ, nàng chưa từng thấy chủ tử của mình phải khổ sở, đau đớn như thế này.
Quả nhiên người đời nói không sai, cửa sinh chẳng khác gì cửa tử. Tiểu thư của nàng đã nằm đây hơn bốn canh giờ rồi, đã đau đến mức không còn sức để kêu nữa.
Mịch Chi cắn chặt răng, siết chặt tấm chăn đang đậy trên người mình. Gương mặt cô tái nhợt, ướt đẫm mồ hôi, môi cũng khô ráp đến mức muốn nứt toạc ra. Toàn thân cô dường như không còn sức nữa, rã rời từ trong ra ngoài nhưng lại bị cơn đau xé da xé thịt từ bên trong hành hạ quá mức, không ngừng cong lưng bật khóc.
"Nhị vương phi, dùng sức..dùng sức đi! Sắp được rồi, chỉ một chút nữa thôi!"
Vu Hải Đông Quang cũng vã ướt mồ hôi cả người, nếu như chuyện này không xong, mẹ con họ có mệnh hệ gì thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-gia-hay-tha-cho-ta/1664718/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.