Lâm Duệ Hi hai mắt trống rỗng nhìn ánh nến trước mặt, tay cầm đũa, một chút cũng không động.
Cẩm Hoan Thúc đứng bên cạnh nhìn y thật lâu, rốt cục nhịn không được mở miệng: “Thiếu gia, ngài đã nhịn đói cả ngày rồi, mau ăn thôi.”
Lâm Duệ Hi nghe xong, lúc này mới bắt đầu gắp đồ ăn, chậm rãi nhai, nhạt nhẽo vô vị.
“ Cẩm Hoan thúc……”
“Vâng?”
“Ngươi thấy……” Lâm Duệ Hi dừng một lát, thanh âm có chút trầm trầm hỏi: “Ta nên thú (lấy) Tiểu Tình quận chúa sao……?
Thiếu gia, ngài thật muốn nghe ý kiến của lão nô?” Cẩm Hoan thúc bình tĩnh hỏi.
“Ân, ngươi nói đi……”
“Lão nô thấy không có lí do gì khiến thiếu gia không nên thú.” Cẩm Hoan thúc nghiêm túc nói: “Lúc trước trên xe ngựa lão nô quên không nói với ngài, quận chúa tuyệt đối xứng đáng trở thành thê tử của ngài. Hơn nữa phát sinh sự việc kia…… Ngài nếu không thú nàng, sẽ mang tội danh bội tình bạc nghĩa, cho dù Cung Thân Vương không truy cứu, người bên ngoài cũng sẽ không bỏ qua cho ngài.”
“Ân……” Lâm Duệ Hi hữu khí vô lực đáp lại, y đã quá mệt mỏi…… Thứ gì cũng không muốn nghĩ nữa……
“Nếu như ngài đã có người trong lòng, vậy có điểm không ổn, nhưng ngài hiện tại còn đang cô thân quả nhân, thì có lý do gì để bỏ Tiểu Tình quận chúa? Cho nên lão nô thấy……”
Cẩm Hoan thúc còn đang thao thao bất tuyệt, không phát hiện ánh mắt Lâm Duệ Hi càng ngày càng si ngốc, càng ngày càng ảm đạm. Lâm Duệ Hi buông đũa, nhẹ nói:
“Ta đã biết, Cẩm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-dich-nam-nhan-chi-nhat-tinh-ham-trang-nguyen-lang/80795/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.