Cành liễu héo rũ rủ bóng xuống mặt nước, nụ hoa sắc hồng phấn nộn cùng với sương phong nhẹ thổi, tản mát ra hương thơm nhàn nhạt. Giữa hoa viên mùa đông, duy chỉ có hoa đào ngạo nghễ đơn độc.
Một thiếu nữ thân vận áo choàng lông hồ trắng muốt đứng giữa vườn đào, từng đợt tiếng bước chân từ phía sau truyền tới, nàng ung dung xoay người, không cần nhìn đã đoán được người đến là ai.
“Ngũ Vương gia…” Tiểu Tình hạ thấp mi mắt.
Lôi Hạo Tường nhìn quanh bốn phía, bên bờ sông tiêu điều chỉ có một mảnh liễu tàn, không hề thấy bóng dáng người nào khác. Hắn gật đầu nói: “Cám ơn quận chúa đã giữ lời hứa đến đây một mình.”
“Đối với việc Ngũ Vương Gia dặn, Tiểu Tình tất nhiên sẽ hết sức phối hợp. Tiểu Tình quận chúa khó nén được tình cảm ái mộ trong lòng, cúi thấp đầu, không cho người đối diện thấy được ánh mắt của mình.
Lôi Hạo Tường lấy chiếc khăn tay có tú thêu đôi uyên ương ra, nói: “Tâm ý của ngươi bản vương đã hiểu được, ta vô cùng cảm tạ.”
“Không có…… Chỉ trách ta lỗ mãng, mới làm hại Lâm đại nhân……” Tiểu Tình hổ thẹn nói.
“Quận chúa không có lỗi.” Lôi Hạo Tường nghiêm mặt: “Ngươi cùng Duệ Hi chính là rơi vào bẫy của Cung Thân Vương.”
Tiểu Tình thầm giật mình, ngẩng đầu khó hiểu, rồi lại nhanh chóng cúi xuống.
“Quận chúa, ngươi không tin sao?” Lôi Hạo Tường đối với phản ứng của nàng không mấy vừa lòng.
“Không…… Ta tin……” Tiểu Tình sớm mơ hồ cảm giác được âm mưu của ca ca, nàng nhiều lần định giải thích
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-dich-nam-nhan-chi-nhat-tinh-ham-trang-nguyen-lang/80796/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.