“Thiếu gia, này……” Cẩm Hoan thúc đưa ra một quyển sách tử.
“Cái gì đây?” Lâm Duệ Hi nhìn cuốn sách trên tay Cẩm Hoan thúc, tiếp nhận sách tử kia lật xem. Nguyên lai là một quyển nữ sĩ đồ (tranh vẽ thiếu nữ),mỗi một tờ đều họa một cô gái hoạt bát sống động, bên cạnh mỗi bức tranh chú thích về tính mạng, tuổi, gia thế bối cảnh của các nàng.
Lâm Duệ Hi khó hiểu nhìn về phía Cẩm Hoan thúc. “Đây là……?”
“Đây là danh sách ta phí rất nhiều tâm tư chép lại từ lời các bà mối, tất cả các cô nương trong đây đều là khuê nữ con nhà gia giáo. Thiếu gia, ngài không phải đã nói đợi công việc hoàn thành, liền lo đến hôn sự sao?”
Nghe lão nhắc tới chuyện đó, Lâm Duệ Hi mới giật mình hiểu ra.
“Ngươi là muốn cho ta xem quyển sách này để tìm đối tượng kết hôn của mình?”
“Là a, thiếu gia ngài nhìn xem, chỉ cần ngài ưng mắt, lập tức có thể mời bà mối đến bàn chuyện.”
“Như vậy có điểm đột ngột……”
“Sao lại như vậy? Việc này để cũng đã lâu, sang năm là song xuân nhuận nguyệt, tối thích hợp lo liệu việc vui, thừa dịp năm tốt, không phải vừa đúng lúc sao?” Cẩm Hoan Thúc nói lên điều này liền mi phi sắc vũ.
“Đối với việc này hiện tại ta không có tâm tình.” Lâm Duệ Hi dội thẳng một gáo nước lạnh, nụ cười cứng tại trên mặt Cẩm Hoan Thúc.
“Ngài…… Ngài không có tâm tình? Vậy ngài khi nào thì mới có tâm tình a?”
“Ta nói không thích, tóm lại ta hiện tại một chút cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-dich-nam-nhan-chi-nhat-tinh-ham-trang-nguyen-lang/80794/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.