🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Thể lực phục hồi chút ít, Mạt Ca lại bắt đầu bơi, vừa bơi vừa nghĩ đến Tĩnh

Thiên, Linh Long, Vũ Yên, thậm chí gã lưu manh Lâm Tử Hoài. Chỉ cần sống trở về, cô có thể được gặp họ.

Cô không thể chết đuối một cách mờ ám trên con sông này. Bất luận gặp cảnh ngộ thế nào, được sống vẫn là quan trọng nhất.

“Ta phải sống, tuyệt đối... không thể chết!”

Mặt trời đã ngả về tây, bờ đã rất gần, ở ngay trước mặt. Quãng sông này lòng rất cao, dù cách bờ rất xa nhưng nước không sâu. Mạt Ca đã mệt chân tay mềm nhũn, vốn tưởng sẽ phải bỏ mình dưới nước, vậy mà giờ đã ở sát bờ. Cô bất giác mỉm cười, “Sức mạnh của khát vọng sống ở con người quả nhiên là vô cùng.”

Niềm vui trào lên khi hai chân chạm đất, khiến Mạt Ca xúc động đến nỗi muốn quỳ xuống tạ ơn ân điển của đấng cao xanh, người cô toàn thân đã lạnh cóng chỉ cảm thấy ánh nắng sao mà đẹp, sao mà ấm áp. Dùng cả chân lẫn tay từ từ trèo lên. Trở mình, nửa người đã ở trên bờ, nửa người vẫn còn ở dưới nước. Mạt Ca mệt mỏi nhìn bầu trời màu da cam, trong đó dường như có nụ cười ấm áp của bà giám đốc cô nhi viện và Tiểu Ưu, cô bạn thân thiết bao năm nương tựa vào nhau.

Lúc này, cô thật sự quá cô đơn.

Sự bất lực và nỗi cô đơn lúc lao xuống nước khiến Mạt Ca thấu hiểu, cô là một con người, ở đây cô không thể dựa vào ai, chỉ có thể dựa vào chính

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-bai-sung-phi/177092/chuong-7-3.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Vương Bài Sủng Phi
Chương 7-3
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.