🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Dạo gần đây tôi thường hay nằm mơ.



Cũng có thể không phải mọi thứ đều là mơ, tôi không phân biệt được.



Ngày hôm đó, tôi không nhớ mấy về những chuyện xảy sau đó ra ở quán bar, tôi chỉ mang máng nhớ được trước mắt tôi lóe lên vài luồng ánh sáng nhấp nháy và có vô số bàn tay từ khắp mọi phía đều đang áp chế tôi lại. Không thấy Liễu Phường cũng không nhìn thấy Châu Bạc Tân, ánh đèn, âm nhạc, khung cảnh ồn ào, tất cả mọi thứ tôi đều không nhìn thấy. Tôi vùi đầu vào cánh tay, cố gắng hô hấp để không bị nghẹt, tôi có linh cảm rằng tôi đang dần trở thành người điên theo mỗi nhịp thở.



Thật sự từ chính thời điểm này tôi mới dần cảm nhận được cảm giác "chán ghét" thế giới này, điều mà tôi chưa từng có trước đây.



Liễu Phường thay tôi xin nghỉ ốm, đầu tiên là một tuần rồi sau đó lại thêm một tuần nữa.

Tôi không gặp bất kì ai, Đại Thành và Tam Tử tới tôi không gặp, Hồ Ly tìm tôi tôi cũng không gặp, thậm chí ngay cả Tống Diệc Vi rất nhiều lần liên lạc thông qua Liễu Phường tôi cũng không gặp. Đã hai tuần rồi tôi không nói chuyện với bất kì ai, Châu Bạc Tân gọi cho tôi vô số cuộc, có lúc tôi sẽ trực tiếp cúp máy, có lúc sẽ trơ mắt nhìn số điện thoại của anh xuất hiện trên màn hình, khi không có người nghe nó sẽ tự động cúp máy rồi anh lại gọi tới, lặp đi lặp lại như vậy.



Tôi không thấy phiền và dường

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vung-nuoc-duc/3440343/chuong-45.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Vũng Nước Đục
Chương 45
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.