Một đêm cuối thu ở nghĩa địa làng Con. Những tiếng gió rít lãnh lẽo khiến Minh Long rùng mình. Gã khép chặt vạt áo ngoài, đưa đưa tay trên đống lửa vừa đốt. Không gian càng ngày càng lạnh lẽo, thậm chí một người tu đạo lâu năm như Minh Long cũng thấy lạnh. Vô số cơn gió cắt da cắt thịt bay vèo qua chỗ gã ngồi rồi chui vào cửa hầm của ngôi mộ trắng trước mặt, thổi tắt cả đám hương mà gã vừa cắm. Minh Long đứng dậy, cầm cây nến đốt lại đám hương để cho cháy tiếp. Vừa đốt y vừa lẩm bẩm: “Thiên linh linh, địa linh linh…” Một tiếng rít dữ dội từ dưới hầm cắt đứt dòng niệm kinh của gã. Thế rồi từ trong ngôi mộ đá trắng, một luồng âm khí bốc lên dữ dội, che kín cả phần phía trước ngôi mộ. Lúc này con gà trống và con chó mực đang buộc gần đó bỗng kêu rối rít. Con gà cố giật sợi dây buộc nơi chân và cố gắng chạy trốn một cách điên cuồng. Con chó thì ẳng ẳng nằm xuống cụp đuôi, giấu đầu sau hai chân. Minh Long sửng sốt nhìn hai con vật nuôi, tay liền nắm chặt lấy đám bùa chú đã thủ sẵn trong ngực áo. Âm khí chỉ bốc lên một lúc rồi lại tan biến đi mất. Minh Long lúc này mới thở phào. Gã không biết trận chiến dưới hầm mộ lúc này mới đến hồi căng thẳng nhất.
Bên dưới ngôi mộ trắng, lúc này con “tử thần” đã dùng một luồng âm khí khổng lồ từ địa ngục để giãy ra khỏi ba mươi sáu lá bùa thiêng của Quang Minh trụ trì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vung-dat-vo-hinh/2216817/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.