Chuyến đi trừ tà ở ngôi mộ đá trắng của Minh Khánh kết thúc vào cuối giờ Sửu. Thật ra đấy là một chuyến đi thành công. Không chỉ khiến con “Tử thần” biến mất, cả khe hở giữa trần gian và địa ngục cũng đã được vá lại. Mặc dù Minh Khánh không biết ai làm điều đó, nhưng từ này ngôi mộ đó cũng chỉ là một ngôi mộ thông thường. Nó cũng sẽ không biến mất vào ban ngày và làm hại tính mạng con người vào ban đêm nữa. Còn hai vị đạo trưởng mất tích, Minh Khánh tin rằng không sớm thì muộn, hắn sẽ gặp lại bọn họ. Ba sư huynh sư đệ lặng lẽ dọn sạch đồ đạc, gà chó rồi trở về làng. Minh Khánh đánh một giấc đến lúc mặt trời lên cao mới tỉnh dậy.
Lúc này Minh Long Minh Dũng đã chuẩn bị sẵn xe để trở về huyện thành Tân Phúc. Thấy Minh Khánh tỉnh dậy, Minh Dũng liền dặn dò y rửa mặt chà răng rồi ăn cháo để phần sẵn trên bàn. Minh khánh ngoan ngoãn làm theo. Từ thuở còn bé trên núi Phổ Lĩnh, hắn đã quen với việc được Minh Dũng và sư phụ chăm lo cho rồi. Ăn xong, hắn leo lên xe ngựa ngồi cạnh Minh Long, nhắm mắt nghe gã đọc Tịnh Tâm chú. Minh Khánh không biết rằng lúc này huyện thành Tân Phúc, một mối hiểm họa khác đang chờ đón hắn.
****************
Lão Cá Chèo là một kẻ vô gia cư. Lão sống gần mười năm ở chợ phiên huyện thành Tân Phúc. Ngày ngày lão chạy đi xin ăn, đêm về nằm co ro bên mái hiên hàng thịt. Có đôi khi lão
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vung-dat-vo-hinh/2216818/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.