Màn đêm buông xuống rất nhanh ở làng Con. Sắp đến đầu giờ Tí, Minh Dũng dẫn đoàn người đi ra nghĩa địa. Con đường mùa này không lầy lội như lần trước Minh Khánh ra đây. Hai bên bờ lúa vẫn còn mơn mởn nặng trĩu. Ếch nhái mùa này đường như đến mùa đào đất trú đông, chỉ thỉnh thoảng mới có tiếng ộp oạp ở nơi xa xăm. Bóng trăng mờ mờ khuất sau làn mây, nhẹ nhàng như vén màn đi ngủ. Đêm đã khuya lắm. Không chỉ ngoài đồng mà cả ngôi làng phía sau cũng chìm nghỉm trong bóng tối. Minh Khánh đi cuối đoàn, lưng vẫn đeo chiếc gùi quen thuộc. Không cần nhờ ánh đuốc, hắn cũng nhìn thấy những bóng mồ mả phía xa xa. Nghĩa địa làng Con đang tới gần. Mùi hương tàn, mùi hoa xấu hổ, mùi đất cát vừa đắp bắt đầu phả vào mũi hắn. Rất quen thuộc nhưng cũng rất xa lạ.
Có lẽ ra nghĩa địa vào giữa đêm nên mọi người rất dễ dàng tìm được ngôi mộ trắng trong đống lăng mộ xung quanh. Minh Dũng Minh Long bắt đầu đặt gánh xuống, lấy đồ ra bày trận. Lần này bọn hắn đã chuẩn bị kỹ càng hơn nhiều, không chỉ cờ phướn, gạo nếp mà còn có cả một con gà trống to và một con chó mực. Tương truyền những loài vật này có thể phát hiện được những vật từ cõi âm mà con người không thể cảm nhận được. Minh Khánh cũng xúm lại giúp đỡ, mặc kệ cho hai vị cao nhân đi vòng quanh ngôi mộ trắng xem xét tỉ mỉ. Tộc trưởng nhà họ Phạm và trụ trì của Quang Minh đạo trường cứ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vung-dat-vo-hinh/2216815/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.