Hai con của Tài và Emily sống cùng với mẹ trong lâu đài, mỗi đứa có một phòng riêng diện tích cực lớn, rộng bằng bốn lần phòng ngủ thông thường với rất nhiều đồ chơi.
Quintus ban cho Long danh vị Hoàng tử, được quyền kế vị Ngai Vàng một khi gã chết đi. Lại ban cho Trang danh vị Công chúa, có thu nhập riêng trích thẳng từ ngân khố quốc gia.
Quyền thừa kế dành cho Long hiển nhiên chỉ là một thủ đoạn tâm lý, vì cái chết của Quintus sẽ đánh dấu chấm hết cho lịch sử nhân loại, Long cùng tất cả những người khác cũng phải chết theo. Gã làm vậy chỉ để làm vui lòng Emily Hà và làm giảm sự chống đối của bọn trẻ.
Quintus thu hết ảnh của Tài, đốt đi.
Lúc Emily Hà vào phòng, thấy Long đang lúi húi vẽ tranh.
Cô lại gần, nhận ra rằng thằng bé đang vẽ bố. Nó vẽ khá giống và có hồn, vừa nhìn đã nhận ra ngay.
Cô ngồi bên cạnh, xem con vẽ tranh.
Long lớn hơn trước nhiều, dáng vẻ phổng phao, hàng ngày không đến trường mà có gia sư đến kèm cặp riêng. Bản thân Emily Hà cũng dậy học cho con.
Long vẽ phần khung tranh rồi, bắt đầu chuyển sang tô màu.
Nó quay sang nhìn mẹ, dáng vẻ dò hỏi.
Emily Hà nói với vẻ khích lệ:
- Con vẽ đẹp đấy. Con trai mẹ thật có tài.
- Quintus bảo rằng một hoàng tử không nên tốn thời gian vẽ tranh mà nên dành tâm trí cho việc quốc gia đại sự.
- Con nghĩ sao về câu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vung-dat-tu-do/3618465/chuong-479.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.