Vào lúc này, trong ngục tối bên dưới lòng đất, Emily Hà đang ngồi trên ghế, đối diện với cô là một người đàn ông tóc tai bù xù, râu ria xồm xoàm. Người ấy là Abraham.
Sau khi đất nước bị xâm lược, Abraham và Genesis đã bị bắt giữ. Augutus tấu trình lên, khuyên nên xử tử hai người này, nhưng Emily Hà can ngăn, nên cuối cùng Quintus chỉ tống họ vào trong ngục, quanh năm không được thấy ánh sáng mặt trời. Ý đồ của gã là để cho hai người này chết vì bệnh tật và suy kiệt.
Emily Hà thường xuyên vào thăm và mang đồ ăn cho hai người.
Abraham ngồi tựa lưng vào tường, ăn ngấu nghiến chiếc bánh mỳ kẹp xúc xích.
Ăn xong, gã nói:
- Hoàng hậu đừng đến đây nữa.
Emily cau mày:
- Ông sao vậy Abraham? Ông xưng hô lạ vậy.
- Tôi chỉ xưng hô đúng danh hiệu mà thôi.
- Ông khinh thường tôi sao?
- Tôi chưa từng dám khinh thường Hoàng hậu. Tôi nghĩ rằng bà là người kiên cường nhất mà tôi biết. Nhưng việc bà thường xuyên đến đây không tốt cho bà, cũng không tốt cho tôi. Quintus sẽ nghi kỵ. Ngay cả nếu hắn không ban lệnh xử tử tôi để tránh gây căng thẳng với Hoàng hậu thì cũng sẽ ngầm cho người giết tôi rồi đổ cho một nguyên nhân nào đó.
- Nếu tôi không đến, ông sẽ chết vì kiệt sức mất.
- Ít nhất thì điều đó cũng chưa chắc chắn. Thêm vào đó, đối với những người dân ở Vùng đất Tự Do, sự sống của Hoàng hậu quan trọng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vung-dat-tu-do/3618384/chuong-478.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.