Bình cầm cái khăn bông, do dự một lúc rồi để nó lại, cứ thế trần truồng bước ra khỏi phòng tắm.
Nó muốn gây ấn tượng cho bà Thảo.
Căn phòng rộng rãi, được bài trí nhẹ nhàng với tông màu trầm cho dễ ngủ. Khi mở cửa sổ ra, ánh sáng sẽ lùa vào phòng mang theo nắng ấm, nhưng khi đóng cửa lại thì mọi thứ trở nên tối om.
Vào lúc này cửa sổ đã được đóng lại. Điện vẫn bật sáng. Bà Thảo đang đứng ngắm một bức tranh treo tường.
Nghe tiếng Bình mở cửa bước ra, bà quay lại. Chứng kiến cơ thể của nó, tay bà không tự chủ được, hơi run lên.
Bình hiểu ngay rằng người đàn bà này đã bị chinh phục.
Tất cả nữ giới gặp nó đều như vậy, không ai thoát được.
Bà Thảo ngắm nhìn nó, ánh mắt xoáy vào bộ phận sinh dục nam giới, sắc mặt đỏ lên.
- Của cháu hơi to so với cô.
- Cháu sẽ làm từ tốn thôi. Cháu có kinh nghiệm chuyện này.
- Tốt lắm.
Bình chậm rãi bước đến. Nó phân vân không biết có nên hôn ngay không.
- Hôn cô từ chân lên.
Bình quỳ xuống, đặt miệng lên bàn chân của bà, hôn từng nụ nhẹ nhưng kéo dài.
Bà Thảo đã cởi dép. Bàn chân bà nhỏ, có màu trắng chứ không sạm đen hoặc vàng như chân những người đàn bà ngang tuổi, ngay cả gân xanh cũng hầu như không thấy, cho thấy bà rất chú ý chăm sóc cơ thể.
Bình hôn lên đùi, theo mỗi cú hôn của nó, người bà Bình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vung-dat-tu-do/3617770/chuong-477.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.