Tài giục ngựa chạy theo đường hầm thẳng một mạch lên đến cửa ra.
Người của Abraham bố trí sẵn vội mở cửa cho hắn. Cánh cửa này thông ra một lối đi bí mật nằm trong hẻm núi, bố cục hết sức kín đáo, xung quanh không nhìn thấy bóng dáng quân Pedius.
Một tiểu đội túc trực trong hẻm núi vội vã dẫn đường cho hắn đến địa điểm an toàn. Họ khuyên hắn bỏ ngựa lại, lên xe đi cho nhanh, nhưng Tài từ chối.
Mặt Trời Đen cũng giống như bạn hắn, hôm nay hắn đã mất mát quá nhiều rồi, không muốn tổn thất thêm nữa.
Hai chiếc xe ô tô, một chiếc chạy trước Tài, một chiếc chạy sau, cả hai đều không bật đèn, âm thầm lướt trên đường núi hiểm trở. Bên phải con đường là vách núi dựng đứng, bên trái là vực thẳm.
Tài giục ngựa bám theo.
Đang chạy với tốc độ cao, hắn bỗng nhìn thấy Sát Chúa lơ lửng tựa như đang đứng yên trên bầu trời, cách mặt đất chừng hai mươi mét, hai tay giang rộng, mặt hơi cúi xuống. Hình ảnh này thật khiến người ta phải sửng sốt, nhìn qua chẳng khác gì Đức Chúa giáng thế.
Sát Chúa hướng bàn tay phải xuống dưới đoàn xe, vẫy nhẹ. Cả tiểu đội lính theo cú vẫy ấy đồng loạt lăn ra chết không rõ nguyên nhân tại sao. Hai chiếc xe mất lái cùng lao xuống vực và bốc cháy.
Tài vẫn không ngừng lại mà thúc Mặt Trời Đen ra sức chạy tiếp.
Sát Chúa lắc mình một cái, cơ thể lão chẳng khác gì bóng ma màu trắng trong chớp mắt đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vung-dat-tu-do/3563688/chuong-449.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.