Bảo vệ cho Quintus lúc này còn Erich và khoảng hơn mười cận vệ.
Chỉ riêng Erich đã tương đương với một đạo quân, chưa kể Ngai Vàng của Quintus cũng là vũ khí cực kỳ lợi hại. Chính vì quá đỗi tự tin vào năng lực phe mình và sự phối hợp tay trong của Augutus nên Quintus mới dám đường hoàng bước thẳng vào hang hùm.
Tuy nhiên sự trung thành và quả cảm của các binh sĩ Cộng hòa khiến Quintus bắt đầu cảm thấy lo lắng.
Gã muốn nhanh chóng rời khỏi đây, tránh cảnh đêm dài lắm mộng.
Quintus ra lệnh cho Erich:
- Erich, ngươi bắt đám Abraham, Adriel, Aleksei và Alexander theo chúng ta rời khỏi đây.
Aleksei chợt lên tiếng:
- Hoàng đế Pedius, cho tôi hỏi câu này được chứ?
Quintus thấy Aleksei nói một cách khách khí như vậy thì hết sức ngạc nhiên, nhưng cũng thuận mồm đáp:
- Chuyện gì?
Aleksei liền hỏi:
- Này Abraham, hệ thống liên lạc của các anh hoạt động bằng điện hay bằng cơ chế nào?
Abraham đáp:
- Bằng điện, nhưng nguồn điện này độc lập với đèn chiếu sáng.
- Vậy thì nãy giờ họ vẫn nghe được ta nói?
- Vẫn nghe được.
Aleksei nói to:
- Các binh sĩ nghe lệnh, lập tức nhằm vào khu vực có đèn chiếu sáng mà bắn toàn lực.
Gã móc túi lấy ra chiếc đèn pin, chiếu thẳng vào mặt Quintus.
Ánh sáng loang loáng trong bóng tối, tựa như ngọn đèn hải đăng giữa biển khơi, báo hiệu vị trí của Quintus cho các cánh quân đang dàn hàng ở đằng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vung-dat-tu-do/3563627/chuong-448.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.