Chương trước
Chương sau
Bảo vệ cho Quintus lúc này còn Erich và khoảng hơn mười cận vệ.

Chỉ riêng Erich đã tương đương với một đạo quân, chưa kể Ngai Vàng của Quintus cũng là vũ khí cực kỳ lợi hại. Chính vì quá đỗi tự tin vào năng lực phe mình và sự phối hợp tay trong của Augutus nên Quintus mới dám đường hoàng bước thẳng vào hang hùm.

Tuy nhiên sự trung thành và quả cảm của các binh sĩ Cộng hòa khiến Quintus bắt đầu cảm thấy lo lắng.

Gã muốn nhanh chóng rời khỏi đây, tránh cảnh đêm dài lắm mộng.

Quintus ra lệnh cho Erich:

- Erich, ngươi bắt đám Abraham, Adriel, Aleksei và Alexander theo chúng ta rời khỏi đây.

Aleksei chợt lên tiếng:

- Hoàng đế Pedius, cho tôi hỏi câu này được chứ?

Quintus thấy Aleksei nói một cách khách khí như vậy thì hết sức ngạc nhiên, nhưng cũng thuận mồm đáp:

- Chuyện gì?

Aleksei liền hỏi:

- Này Abraham, hệ thống liên lạc của các anh hoạt động bằng điện hay bằng cơ chế nào?

Abraham đáp:

- Bằng điện, nhưng nguồn điện này độc lập với đèn chiếu sáng.

- Vậy thì nãy giờ họ vẫn nghe được ta nói?

- Vẫn nghe được.

Aleksei nói to:

- Các binh sĩ nghe lệnh, lập tức nhằm vào khu vực có đèn chiếu sáng mà bắn toàn lực.

Gã móc túi lấy ra chiếc đèn pin, chiếu thẳng vào mặt Quintus.

Ánh sáng loang loáng trong bóng tối, tựa như ngọn đèn hải đăng giữa biển khơi, báo hiệu vị trí của Quintus cho các cánh quân đang dàn hàng ở đằng xa.

Erich lập tức lao đến, lại một kiếm chém chết Aleksei.

Phó Tổng thống nhà nước Cộng hòa, người đã theo Tài ngay từ những ngày đầu tiên, một trong các thành viên sáng lập Dực Long, con người ít nói, am tường các môn khoa học và đáng tin cậy, đã dùng tính mạng của mình để cầm chân quân địch thêm một khoảng thời gian nữa.

Erich vớ lấy chiếc đèn pin, đập vỡ nát.

Hành động của gã rất nhanh, nhưng vẫn muộn.

Từ đằng xa, những tiếng rít khủng khiếp vang lên. Đây không phải là đạn tiểu liên mà là đạn xe tăng. Quân Cộng hòa đã huy động cả các loại vũ khí có sức công phá mạnh nhất cho cuộc chiến diễn ra ngay trong thành phố ngầm, với nguy cơ có thể làm sập toàn bộ công trình.

Người bên phía Quintus chạy tán loạn. Quintus ra lệnh cho bầy Kiến Ruồi giải tán Ngai Vàng, biến thành một lớp giáp cứng bảo vệ gã khỏi mảnh đạn và sức nổ. Gã túm cổ Augutsus, quát lớn:

- Ngươi mau lên mở cửa hầm cho quân đội của ta tràn xuống đây.

Augutus vội vã gật đầu. Gã tiến vào một lối đi bí mật dẫn lên một cánh cửa hầm ngầm, nhưng chạy chưa được bao lâu đã bị ai đó tóm áo giật lại đằng sau. Người tóm áo gã chính là Alexander.

Trên tay Alexander cầm một khẩu súng. Gã dí súng vào đầu Augutus, quát lớn:

- Mày nhất quyết phản bội đất nước này đến cùng hay sao, Augutus?

Augutus biết Alexander nhanh và khỏe hơn mình rất nhiều, từ lúc quen thân đến giờ gã chưa thắng được lần nào, huống chi đối phương lại cầm súng. Trong lúc nguy ngập, vô vàn ý nghĩ nảy ra.

Gã thấy Alexader có súng mà không bắn ngay, trong lời nói dường như vẫn toát ra sự mong mỏi được thấy bạn mình hồi tâm chuyển ý.

Augutus đảo mắt, nói:

- Alex, tôi bị ép buộc mà thôi.

Alenxader nói đầy phẫn nộ:

- Ép buộc, làm gì có ai ép buộc mày? Tất cả là do mày đã quá yếu đuối, để một đứa con gái quyến rũ và cuối cùng là phản bội các giá trị cao đẹp mà chúng ta đã thề sẽ bảo vệ đến cùng.

- Đúng vậy. – Augutus thở dài. – Tôi đã quá yếu đuối và hèn nhát. Sau đó chúng đã bắt thóp được tôi, chứ tôi vẫn một lòng trung thành với Tổng thống. Tôi đã yêu cầu họ không được làm gì anh.

- Mày nói dối.

- Anh phải tin tôi. Tôi không xấu như anh tưởng. Anh biết rõ con người tôi, đúng không? Chúng ta đã làm bạn bè từ thủa bé.

- Đấy là chuyện trước đây. Tao tưởng rằng tao hiểu mày rất rõ, nhưng bây giờ tao thực sự không biết mày là ai nữa. Mày khiến tao vừa tức giận, vừa sợ hãi.

- Alex, anh không cần phải ngờ vực. Chúng ta vẫn có thể tiêu diệt được Quintus. Tôi biết cách giết hắn.

Gương mặt của Alexander thể hiện sự giằng xé giữa một bên là nỗi nghi ngờ khôn nguôi với một bên là niềm hy vọng mong manh rằng những lời nói ấy là thật. Gã là một con người quyết đoán, một khi đã định tâm làm gì thì nhất định sẽ làm đến cùng, nhưng mối quan hệ giữa gã và Augutus sâu sắc hơn nhiều so với người khác. Gã không đành lòng giết bạn mình.

Tay của Alexander hơi lỏng ra, và gã thu khẩu súng về.

- Nói đi, mày định làm như thế nào?

Augutus rút khẩu súng từ thắt lưng, nhằm thẳng vào đầu Alexander bắn liền năm phát đạn. Thực ra một viên cũng đủ rồi, nhưng bản tính của Augutus vốn chắc chắn, làm việc gì cũng phải làm đến cùng.

Alenxader chết ngay, lúc chết hai mắt vẫn mở ra trừng trừng trông rất đáng sợ.

Augutus không dám nhìn vào mắt người từng xem mình là bạn mà vội vã quay mặt đi. Gã ra sức chạy đến cửa hầm gần nhất, mở cửa cho các cánh quân của Pedius ầm ầm tiến vào thành phố ngầm.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.