Quintus cười rộ:
- Trần Tuấn Tài, trong suốt bao nhiêu năm ngươi đã tự hào mình là sát thủ cự phách nhất Vùng đất Tự Do và quả thật ngươi là một sát thủ rất khá, ta không phủ nhận điều đó. Ngươi còn là một kẻ rất may mắn nữa. Ngươi là một trong số rất, rất ít người có thể tiếp nhận ma túy Hãm Thần, thứ đã biến ngươi từ người thành thần. Cũng vì thế mà ngươi tự cho rằng mình đủ khả năng thách thức tất cả mọi thiết chế, trật tự và thứ bậc xã hội. Ngươi liều lĩnh và ngông cuồng, ngạo mạn và bất kham như chính con ngựa đằng sau ngươi vậy. Nhưng ngươi nào đâu biết rằng mọi sự ngông cuồng đều phải trả giá, mọi sự báng bổ đều phải đón nhận hậu quả. Ta tuy không thể tiếp nhận ma túy Hãm Thần giống như ngươi, nhưng ta không cần đến điều đó để trở thành một vị thần.
Theo cái búng tay của Quintus, trước sự kinh ngạc của tất cả mọi người, bốn cận vệ đứng gần hắn nhất bỗng tan rã thành vô vàn con Kiến Ruồi nhỏ bé. Những con Kiến Ruồi tập hợp lại, đồng loạt chuyển sang màu vàng, tạo thành một chiếc ghế màu vàng cực kỳ to lớn và phô trương để Quintus ngồi lên, hai chân vắt vào nhau, dáng vẻ cực kỳ ngạo nghễ.
Đây chính là Ngai Vàng của Quintus.
Cảnh tượng ấy thật là ngoài dự liệu. Những tên cận vệ ấy tuy mặc áo giáp nên nhìn không rõ mặt, nhưng lối đi đứng, vận động đều uyển chuyển không khác gì người thật, ấy vậy mà hóa ra lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vung-dat-tu-do/3563523/chuong-445.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.