Chương trước
Chương sau
Quintus tặc lưỡi:

- 1-0 cho phe Cộng hòa. Ta cần một ai đó bước lên để trả mối nhục này.

Erich, con người trung thành, khi ấy rút từ sau lưng ra một thanh kiếm tuyệt đẹp, hình dáng y hệt như thanh Huyết Long mà Tài đang cầm, nhưng chuôi kiếm thay vì màu đỏ thì màu trắng như bạch ngọc, toàn thân kiếm đều phát sáng, càng về chuôi màu sáng càng nhu hòa. Thanh kiếm này bắt sáng cực tốt, ngay cả lúc đặt trong căn phòng tối đen cũng nhìn thấy được. Dáng vẻ của nó quá đỗi mê li, vừa nhìn đã biết là thần vật.

Tài nhìn thanh kiếm, trong lòng nổi lên bao nỗi nghi hoặc.

Erich nói:

- Đây là thanh Bạch Long. Thanh kiếm này và thanh kiếm của ngươi đều do Taylor Fritz tạo ra. Trần Tuấn Tài, xin mời bước ra đây thử kiếm.

Từ thanh Bạch Long tỏa ra một thứ năng lượng kỳ lạ khiến Tài cảm thấy e dè. Dẫu sao hắn vẫn có niềm tin sâu sắc vào thanh kiếm trên tay mình, nó đã cùng hắn trải qua vô vàn cuộc chiến đấu lớn nhỏ, trước nay chưa từng chịu thua vật gì, cho dù là đá cứng hay thép dày đến mấy cũng bị thanh kiếm này dễ dàng chặt đứt.

Tài cầm chắc thanh kiếm, mũi kiếm chĩa về phía đối phương. Đối diện với hắn, Erich Von Danikel tỏ ra rất chắc chắn và tràn ngập sự tự tin. Gã là người ra đòn trước, tốc độ của đòn đánh nhanh không kém gì Trần Tuấn Trung em trai hắn, người thường không thể nhìn rõ cách thức tấn công và di chuyển, chỉ thấy hắn đang ở vị trí này đã hiện ra ở vị trí khác giống như phép dịch chuyển tức thời.

Nhưng ngay cả như vậy cũng không làm khó được Tài. Trong phạm vi linh giác không gì nhanh hơn hắn được. Hắn chờ đúng thời điểm thích hợp, xỉa một kiếm ngay giữa tim của Erich.

Mũi kiếm đâm vào lớp áo giáp bên trong thì bị cản lại.

Trái tim của Tài lập tức trầm xuống.

Lần đầu tiên kể từ khi sở hữu Huyết Long, Tài không xuyên thủng được lớp phòng thủ vật lý của đối phương.

Hắn rút thanh kiếm ra, tìm đường tấn công khác.

Rất nhanh, hắn nhận ra một điểm kỳ lạ. Bất kể hắn chém vào đâu đi nữa, dù là ngón tay, bàn tay, cổ là những nơi rõ ràng không có quần áo che phủ, thanh Huyết Long vẫn không thể gây tổn hại được cho đối phương.

Ý nghĩ xoay chuyển, Tài lựa thế chém một đường rất lợi hại nhằm cắt đôi hộp sọ của Erich.

Hắn tuyệt đối tin tưởng vào sự thành công của cú chém này. Không ai có thể chống đỡ lại một đường kiếm khủng khiếp như vậy, cho dù là các Sát Thần ở đẳng cấp rất cao đi nữa.

Thanh kiếm lia theo chiều ngang, vừa chạm đến Tai của Erich đã văng ra.

Tài lùi lại, gương mặt bắt đầu trở nên nhợt nhạt.

Erich vẫn là Erich, trong thời khắc này vẫn không để lộ cảm xúc, chỉ nói bằng một chất giọng hết sức lạnh lùng.

Áo giáp này được gọi là Vô Hình Giáp vì nó vô hình và bao phủ toàn thân. Cho dù ngươi vùng vẫy cách gì cũng không làm cho ta bị thương được. Tài đã mờ mờ đoán ra được điều đó, nhưng khi nghe chính miệng Erich nói ra vẫn cảm thấy sợ hãi.

Chúng mạnh đến như vậy rồi ư? Vậy thì làm thế nào mới có thể chiến thắng được?

Có lẽ chiếc áo này được thiết kế đặc biệt, không giống với áo giáp bình thường mà đã được dán sát vào da thịt tựa như lớp da người thứ hai nên Linh Giác của hắn mới không phát hiện ra.

Cuộc đấu lại tiếp diễn, càng đấu Tài càng cảm thấy vô vọng.

Trong lúc sơ sẩy, hắn bị Erich chém một đường vào thân kiếm. Đường chém ấy rất ngọt, chẳng khác gì con dao lướt qua miếng thịt mỏng. Thanh Huyết Long tức thì đứt làm đôi. Nửa trên rơi xuống sàn nhà, Tài cầm chuôi kiếm, ánh mắt tràn ngập sự tiếc thương.

Huyết Long với hắn không chỉ là một thanh kiếm mà còn là một người bạn. Kiếm gãy như người chết. Từ nay một phần hồn của hắn đã mất.

Erich nói:

- Bạch Long là bản nâng cấp của Huyết Long. Trong mắt Bạch Long thì thanh kiếm của ngươi chỉ là thứ phế phẩm.

- Thế để ta thử thanh kiếm mới lên người ngươi xem sao.

Tài chồm tới, định dùng tốc độ và thủ thuật để đoạt kiếm. Đây không phải là điều khó khăn. Hắn đã tước vũ khí trong tay nhiều Sát Thần, lần này lẽ ra cũng được như vậy, nhưng thanh Bạch Long tựa như bị hút vào tay của Erich, không có cách nào giằng ra được.

Erich lại nói, vẫn bằng chất giọng lạnh lùng vô cảm:

- Thanh kiếm này được thiết kế cảm ứng với áo giáp tựa như nam châm với sắt. Ngươi không thể tước nó khỏi tay ta, cũng không thể dùng nó đâm ngược lại ta. Ta là người duy nhất có thể dùng nó.

Tài bật cười thành tiếng.

Tiếng cười của sự tuyệt vọng.

Hắn không thể hình dung nổi trên đời này lại có bộ đồ phòng thủ hoàn hảo đến vậy. Cho dù hắn là người rất thông minh và nhiều sáng kiến cũng không nghĩ ra được cách nào làm bị thương Erich chứ đừng nói đến việc giết chết.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.