🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Lâm Tuyết xấu hổ ho một tiếng: “Thật ra cũng có thịt đấy. Trong nồi còn một đĩa kho tàu.”

Ánh mắt tôi sáng ngời, lập tức đứng dậy vọt vào bếp, trong ánh mắt dở khóc dở cười của Lâm Tuyết nói một câu “Em bê giúp chị” liền vội vã mở nồi.

“Sao lại ít thế?” Tôi kêu thảm: “Một đĩa sao đủ ăn hả chị, mà còn làm ít vậy, chị yêu à, chị có thù với em hay sao? Hay là em làm gì đắc tội chị?”

“Em chẳng đắc tội chị gì cả, chỉ là em mà không giảm béo thì chắc quần áo trong tủ của em đều không mặc được nữa.” Lâm Tuyết che miệng cười: “Làm một đĩa nhỏ ăn cho đỡ thèm là được, chủ yếu vẫn là ăn rau dưa.”

Trên ghế sa lông giờ vẫn còn một con sói, tôi suy nghĩ chút liền biết cái đĩa ít thịt đến đáng thương này mà mang ra thì chắc là phải có hơn nửa rơi vào mồm anh ta, thế là liền lấy đôi đũa ăn luôn.

Gắp một miếng nhỏ bỏ vào miệng, ngon đến độ khiến tôi híp cả mắt lại, tay nghề của Lâm Tuyết đúng là tốt vô cùng, so với tôi thì đúng là một trời một vực. Tôi thì ngay cả món thịt bít tết nửa chín cũng làm không xong, mà thịt kho tàu của người ta thì vào miệng là trôi tuột.

“Tôi biết ngay là cô ăn vụng mà.” Cùng lúc với một giọng nam vang lên thì đĩa thịt trước mắt tôi cũng biến mất luôn. Tôi sững người, quay lại thì mới thấy bóng lưng bưng đĩa của Lý Ninh.

Anh ta để đĩa lên bàn, lúc tôi đi

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuc-sau-ham-muon/615982/chuong-307.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Vực Sâu Ham Muốn
Chương 307: Thịt kho tàu
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.