Cho dù tôi không tán thành với thủ đoạn của Nhạc Hằng nhưng cũng hiểu được thủ đoạn độc ác đầy quả quyết này đã khiến anh vượt qua những khó khăn để có được vị trí hiện tại, tôi không thể suy bụng ta ra bụng người, một mực cho rằng anh đã sai được.
Anh trà trộn vào giữa hai con đường thiện và ác, có lẽ bàn tay anh cũng đã sớm dính máu của kẻ khác. Theo tin tức nghe ngóng được từ phía Lâm Tuyết, hình như ngành nghề nửa phạm pháp, nửa hợp pháp như Vàng Son, cũng đã được coi là một sản ngiệp sạch sẽ trong tay Nhạc Hằng rồi.
Nói cách khác thì bộ mặt đen tối nhất của anh vẫn chưa được phơi bày trước mắt tôi, e rằng tôi vẫn không chấp nhận nổi cho nên tôi cũng chưa bao giờ đi hỏi. Tôi sợ tôi không dũng cảm được như mình nghĩ, vậy nên thà cứ coi như mình không biết gì còn hơn.
Thế nhưng bây giờ lại khác, tôi vừa trải qua mối nguy của bệnh AIDS, biến đổi tâm lý trong thời gian này thực ra cũng chỉ là tốn vài giờ đồng hồ nhưng lại khiến cho tôi dám đối diện với nội tâm của chính mình.
Đối với tôi mà nói, quá khứ là những điều tầm thường mà đẹp đẽ, sau này khi bị gia đình nhà Kim Hoa hủy hoại tan nát, đã rất nhiều lần tôi chỉ muốn chết quách đi cho xong nhưng hiện tại tôi đã vượt qua được mọi thứ, cho dù có bắt tôi phải chết thì tôi cũng không cam tâm.
Không chỉ có như vậy, vì khoảng thời gian đau khổ này mà trời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuc-sau-ham-muon/615983/chuong-308.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.