🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Tôi miễn cưỡng gật đầu, việc đã đến nước này thì tôi cũng không thể đuổi Lý Ninh ra ngoài, huống chi tôi vốn chỉ nói đùa, chứ cũng không phải thật lòng không chào đón anh ta.

Lý Ninh rất hài lòng với sự biết điều của tôi, cái bộ dạng đắc ý kia khiến lòng tôi rất khó chịu, khó hiểu không muốn khiến anh ta thoải mái. Thế là tôi hít sâu một hơi, rôi quay lại nhe răng với anh ta: “Đừng có vui mừng quá sớm, chúng tôi chỉ là thiếu chân xách đồ giùm thôi.”

Nghe thấy tôi nói vậy thì Lý Ninh cũng hơi ngây ra, sau đó liền cười khổ: “Uổng Lý Ninh tôi thông minh cả đời, thế mà lại bị hai con nhóc các cô gài bẫy.”

Mặc dù biết anh ta cố ý nói vậy nhưng tôi vẫn không nhịn được mà đắc ý, liền hừ lạnh bảo: “Chẳng có cách nào, thiên hạ làm gì có bữa cơm miễn phí, mặc dù ở vị thế nào đi nữa thì anh đều phải dùng lao động để trả giá.”

Lý Ninh lắc đầu, nói hoài là kết bạn sai lầm, thế nên Lâm Tuyết không nhịn được bật cười, bị tôi liếc hoài liền quay người không nhìn tôi nữa, nhưng bả vai rung rung đã nói rõ mọi chuyện.

Đã có lao động miễn phí thì tôi cũng không khách sáo với anh ta làm gì, thế là liền kéo Lâm Tuyết đi dạo thêm vòng nữa, thậm chí còn mua cho mình rất nhiều đồ ăn vặt và đồ uống, còn mua cả mấy cân hoa quả, khiến Lý Ninh tức đến dậm chân.

“Tả Tiêu Ân, cô đừng có mà quá đáng!” Lý Ninh nghiến răng

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuc-sau-ham-muon/615981/chuong-306.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Vực Sâu Ham Muốn
Chương 306: Tôi vốn chỉ nói đùa
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.