Lâm Giai nhìn rõ, nam thần Cố này nhất định cũng thích Nguyệt Nhi.
Phương Trạch Khải tất nhiên cũng thấy, từ nhỏ tới lớn, cậu chưa bao giờ kém hơn người khác từ vẻ ngoài, gia cảnh, đến thành tính học tập cũng luôn đứng top đầu.
Năm lớp mười quen biết Mộ Dung Nguyệt, hai người vì chủ trì cùng một hoạt động mà thân thiết với nhau hơn, không phải Phương Trạch Khải không nghĩ tới chuyện tỏ tình với cô, lúc cậu hạ quyết tâm lại phát hiện cô đã chuyển trường, tình yêu ngày đó cũng bị chôn vùi tận đáy lòng.
Hôm nay ngẫu nhiên gặp nhau, cậu cho rằng mình sẽ có thêm cơ hội nữa, nhưng mà không ngờ, bên cạnh cô đã có một người như vậy.
"Nguyệt Nhi, được mang theo người nhà nha!" Lâm Giai đúng lúc mở miệng.
Lại nghe Cố Hành gật đầu nói, "Vậy quấy rầy rồi."
Làm sao anh có thể để cô đi ăn với một người có ý với mình được chứ.
Giọng nói người đẹp trai cũng hay như vậy?!
Nhưng mà ông trời không chiều lòng người, đoàn người vừa mới ra khỏi cửa, trời đột nhiên mưa lớn.
"Sao lại mưa rồi?" Trời mưa đặt xe rất khó, Lâm Giai nhíu mày.
"Tôi dùng app đặt xe." Phương Trạch Khải vừa mới nghe nói hôm qua Mộ Dung Nguyệt bị bệnh, cũng không thể để cô dính mưa được.
"Không sao, tôi gọi xe rồi." Cố Hành nhàn nhạt mở miệng.
Lúc Lâm Giai ngồi trên Lincoln, cảm thấy mình nhất định đang nằm mơ.
Nam thần là dạng tồn tại như thế nào, chẳng lẽ giống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vua-yeu-vua-sung/3391280/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.