Cố Hành cho người đưa các bạn học về nhà, Lâm Giai lưu luyến không rời, cầm động muốn xin phương thức liên lạc, Phương Trạch Khải ý vị thâm trường nhìn Mộ Dung Nguyệt cả buổi, Lâm Giai Giai thúc giục mãi mới lên xe.
Mộ Dung Nguyệt lại không cảm thấy gì khác thường, chỉ có Cố Hành hận không thể giấu bảo bối của mình đi.
Sau khi tiễn bạn học đi, Mộ Dung Nguyệt mới phản ứng lại, "Anh quen Cố Lẫm sao?"
Lần đầu tiên nghe thấy trong miệng cô gọi tên người đàn ông khác, còn mang theo vẻ chờ mong như vậy, trong lòng Cố Hành ghen ghét khó chịu.
Cố Hành không nói chuyện, kéo cô về khách sạn.
"Chúng ta không quay về gặp bọn họ sao?" Mộ Dung Nguyệt còn tưởng rằng buổi chiều bọn họ phải đi hoạt động thiên văn học.
"Anh xin nghỉ rồi."
Không biết vì sao, Mộ Dung Nguyệt cảm nhạn được tâm tình Cố Hành tựa như không tốt lắm.
Cũng không phải Cố Hành tức giận, chỉ là không thể bình tĩnh được khi Nguyệt Nhi nghĩ đến người khác thay vì anh.
Trong thang máy, anh dồn cô vào một góc.
"Nguyệt Nhi, em thích Cố Lẫm?" Cố Hành cũng không biết mình dùng tâm tình gì để hỏi những lời này, chỉ muốn tìm Cố Lẫm đánh một trận.
"Hả?" Mộ Dung Nguyệt dù ngu ngốc cũng hiểu tại sao Cố Hành không vui.
"Em thích phim của anh ấy." Cô vội giải thích.
Cô cũng chỉ được tính là người qua đường thôi, bởi vì kỹ thuật diễn của Cố Lẫm đúng là rất tốt, nhìn cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vua-yeu-vua-sung/3391281/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.