Băng Nghiên và Sung Khi đang làm việc như mọi ngày thì bỗng có một thân hình cao to bước vào, không ai khác là Thế Trân.
Vương Thế Trân:
-Chào hai người. Này Băng Nghiên...(Dơ ra 1 hộp quà)
Anh chưa kịp nói hết lời thì Băng Nghiên đã nhanh tay cướp lấy.
Cố Băng Nghiên:
-Ừ, cảm ơn. (đang bận để tâm công việc)
Vương Thế Trân:
-Ơ cái cậu này, cảm ơn thế là xong à. Qùa tôi tặng cậu đó (Băng Nghiên vẫn không chịu chú ý đến) Ayza...Nhìn tôi một cái xem nào.
Cuối cùng Băng Nghiên cũng ngẩng đầu lên nhìn anh.
Cố Băng Nghiên:
-Tôi lạ gì với cái kiểu này của cậu nữa. Có truyện gì nói mau.
Vương Thế Trân:
-Tặng quà sinh nhật thôi, còn có truyện gì sao?
Sung Khi bên cạnh nghe mà choàng tỉnh "Qùa sinh nhật? Hôm nay là sinh nhật của học trưởng sao?'.
Cố Băng Nghiên:
-Cậu không nhắc thì tôi cũng chả thèm nhớ. Mà tính ra thì ngày kia mới sinh nhật tôi cơ mà.
Vương Thế Trân:
-Ờ thì...(ấp úng)
Cố Băng Nghiên:
-Ờ thì? À...ờ thì hôm đó tôi bận rồi nên cậu tự đón sinh nhật đi nhé.
Vương Thế Trân:
-Ayza...Tôi bận thật mà. Cũng muốn tổ chức sinh nhật cho cậu lắm chứ nhưng trường có chịu tha cho tôi bao giờ đâu.
Cố Băng Nghiên:
-Cậu lúc nào mà chả bận.
Vương Thế Trân:
-Đừng nói cái giọng lạnh lùng đấy nữa được không, Băng Nghiên? Tôi xin lỗi mà, nên hôm nay tôi mới ghé qua đưa quà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vua-dang-lai-vua-ngot/2923933/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.