Trần Phàm giờ phút này đã về đến Tân Ký Xá, hiện tại hắn đang ngồi khoanh chân trong phòng, đối diện chính là Đỗ Mậu, cả hai đang cùng nhau kiểm kê những gì đã thu được khi nãy.
Bên trong một chiếc nhẫn trữ vật đều có ấn ký từ người sở hữu nó, muốn mở được chỉ có giết chết chủ nhân cũ hoặc dùng ý lực mạnh mẽ cưỡng ép phá bỏ, hiện tại ý lực của Trần Phàm đã vượt xa bốn gã đệ tử kia, không mất bao nhiêu công sức hắn đã dễ dàng triệt tiêu được mấy cái ấn ký đơn giản này.
Sau khi kiểm tra kỹ càng, bên trong nhẫn có rất nhiều tài nguyên tu luyện, chủ yếu là Diệu Linh Đan, số lượng lên tới mấy ngàn viên lận, hiển nhiên lũ người này bấy lâu nay cũng bóc lột không ít của người khác, Trần Phàm ném cho Đỗ Mậu hai cái nhẫn rồi nói:
"Đỗ béo, đệ cầm lấy hai chiếc nhẫn này, khi nào mấy người Dương Khôi xuất quan thì đưa cho họ rồi tất cả cùng nhau phân phối".
"Ấy không được đâu, đây đều là do sức của một mình huynh thu được, chúng ta có ai giúp được gì đâu, sao có thể nhận được chứ".
Đỗ Mậu vội vã xua tay.
"Vậy thì sau này chờ khi có thực lực rồi có thể dốc sức cho ta, nhưng hiện tại các ngươi còn quá yếu, tốt nhất hãy cứ tìm cách tăng cường thực lực lên đã".
"Cái này..."
Đỗ Mậu gãi gãi đầu, có chút xấu hổ, lão đại nói đúng, hắn với đám người Dương Khôi đúng là hiện tại so với Trần Phàm không khác gì một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-tru-huyen-ky/1851095/chuong-106.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.