"Lão đại chờ đã".
Đột nhiên Đỗ Mậu hét lên, thân hình ục ịch vội vàng chạy tới, dường như lo sợ Trần Phàm sẽ giết chết Hoàng Viên Hạo, hành động này của hắn khiến cho mọi người đều không khỏi kinh ngạc.
"Gì vậy Đỗ béo?".
Trần Phàm tạm dừng thế công nhíu mày hỏi.
"Lão đại, huynh không nên giết hắn, trong Vạn Linh Tông cấm chỉ giết chóc đồng môn".
"Ta biết, nhưng vừa rồi gã này không phải đã muốn giết ta sao?".
"Đúng vậy, nhưng hắn dù gì cũng là đệ tử nội môn, cao hơn đám tân sinh như chúng ta hẳn hai cái cấp bậc, nếu có giết một tân sinh thì cùng lắm cũng chỉ bị tông môn trách phạt qua loa mà thôi, nhưng nếu như huynh giết hắn thì lớn chuyện rồi đó".
Đỗ Mậu khuôn mặt nhăn nhó nói, nếu như ở bên ngoài hắn đương nhiên cổ vũ cho lão đại giết chết gã họ Hoàng này còn không kịp, nhưng đây là ở trong thánh địa tông môn.
"Ta thấy chỗ này vắng vẻ mà, có giết hắn cũng đâu ai biết".
"Kiểu gì cũng sẽ có người biết, chấp pháp đội của Vạn Linh Tông không phải chuyện đùa, cho dù huynh có hủy thi diệt tích thì họ vẫn có cách biết được là huynh làm".
"Vậy sao".
Trần Phàm có chút đăm chiêu suy nghĩ, lời của Đỗ béo nói không sai, nếu Hoàng Viên Hạo giết mình đó chỉ là chuyện nhỏ, nhưng đổi ngược lại là mình giết gã thì lại là chuyện lớn, cái này cũng chẳng có gì lạ, cùng một con người nhưng tùy theo thân phận sẽ có cách đối xử khác nhau, cái này gọi là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-tru-huyen-ky/1851094/chuong-105.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.