Nghe Lục phu nhân hỏi "Không xem gì cơ", Giang Vu Thanh giật mình đứng thẳng lên, mặt đỏ tới tai, lắp bắp gọi, "...... Phu, phu nhân."
Lục Vân Đình cũng thấy mẹ mình, mất tự nhiên ho khan một tiếng, "Mẫu thân."
Hắn nói: "Không có gì, con trêu Vu Thanh thôi ạ."
Lục phu nhân nhìn vẻ mặt điềm tĩnh của Lục Vân Đình rồi lại nhìn gò má đỏ bừng của Giang Vu Thanh, trong lòng hơi kinh ngạc, nhưng hai đứa bé này cũng xem như cùng nhau lớn lên, thường xuyên đùa giỡn nên bà không nghĩ nhiều mà sẵng giọng nói: "Con lại bắt nạt người ta chứ gì."
Lục Vân Đình khoác vai Giang Vu Thanh, nghiêng đầu hỏi y, "Ta bắt nạt ngươi lúc nào?"
Hắn hỏi đầy ẩn ý, Giang Vu Thanh vốn đang chột dạ, bị hắn đụng một cái thì toàn thân căng cứng, lúng túng nói: "Phu nhân, thiếu gia không...... không bắt nạt con đâu ạ."
Giang Vu Thanh vốn ngoan hiền, từ trước đến giờ luôn dung túng Lục Vân Đình, Lục phu nhân nói: "Con đừng nói đỡ cho Vân Đình, con càng bao che hắn thì hắn càng được đà lấn tới đấy."
Lục Vân Đình tặc lưỡi, gảy tai Giang Vu Thanh rồi cười đùa: "Xem nương nói kìa, Vu Thanh không bao che con thì bao che ai chứ?"
Tai Giang Vu Thanh bị hắn làm nhột, muốn đẩy Lục Vân Đình ra nhưng hắn không chịu, hai người ngươi đụng ta, ta chọc ngươi mấy hiệp, Lục phu nhân lắc đầu cười: "Thôi, đừng nghịch nữa."
"Cha con đang ở thư phòng chờ các con đấy," Lục phu nhân nói, "Mau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-thanh/3630025/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.