Hôm sau, khi Giang Vu Thanh và Lục Vân Đình về Lục phủ thì đã qua giờ Tỵ, mặt trời lên cao. (9-11 giờ)
Hai người sóng vai nhau đi vào cổng, Giang Vu Thanh đi cạnh Lục Vân Đình thì thầm: "Lẽ ra hôm nay phải về sớm mới đúng, trưa trời trưa trật rồi."
Đêm qua Giang Vu Thanh và Lục Vân Đình làm loạn đến hơn nửa đêm mới ngủ, xưa nay Giang Vu Thanh luôn dậy sớm, buổi sáng mơ màng mở mắt ra, nhắm mắt lại định ngồi dậy thì bị Lục Vân Đình ôm eo, dựa sát lưng trần của y nói: "Ngủ thêm lát nữa đi."
Giang Vu Thanh cực kỳ buồn ngủ, nghe Lục Vân Đình nói vậy lại ngủ thiếp đi. Khi tỉnh dậy lần nữa thì trời đã sáng bửng, trong lòng y giật thót, Lục Vân Đình vẫn chưa dậy, Giang Vu Thanh gọi hắn, hắn chẳng buồn mở mắt ra mà khàn giọng nói: "Giang Vu Thanh, cho ta ngủ thêm lát nữa đi mà, trên đường ta ngủ không ngon......"
Giang Vu Thanh mềm lòng.
Đợi Lục Vân Đình tỉnh ngủ, thong thả rửa mặt rồi ăn sáng, khi hai người ra khỏi trang viên thì chẳng biết xe ngựa đã chờ ngoài cổng bao lâu.
Lục Vân Đình chẳng buồn quan tâm, thấy vẻ mặt ngại ngùng của Giang Vu Thanh thì cười nói: "Ngươi thẹn thùng làm gì? Sao cứ như nàng dâu mới gả phải dâng trà, sợ dậy trễ bị mẹ chồng la mắng thế?"
Lục Vân Đình nói: "Ngươi cứ yên tâm, mẹ ta không phải người xét nét vậy đâu."
Giang Vu Thanh trố mắt, huých Lục Vân Đình rồi làu bàu: "Thiếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-thanh/3586885/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.