Một đoàn người rất nhanh rời đi nhưng thân hình, diện mạo của Sở Nam lại khắc thật sâu trong trí óc bọn chúng.
Ngay lúc Sở Nam rời đi không lâu, vô tận hắc vụ ùa tới địa bàn Phi thiên cửu hồ, hắc vụ này lại không phải là một chút hắc vụ trong u đàm kia, cỗ hắc vụ kia hiện đã tiến tới cỗ trận pháp kia, cũng không phải bị trận pháp ngăn cản nhưng nó lại dễ dàng đem toà băng trụ tiêu tán đi rất nhanh, chỉ để lại cỗ Tử khí bên trong, cứ như vậy bị hắc vụ thu thập từng chút một, bộ dáng trông mười phần linh tính.
Hắc vụ tràn ngập địa bàn Phi thiên cửu hồ, sau dạo quanh mấy vòng thì đột nhiên hướng bốn phương tám hướng khuếch tán ra, tốc độ lại phi thường nhanh chóng, khiến cho những tồn tại cường đại kia phi thường chấn động, sau đó nhao nhao tránh xa, trong nội tâm không khỏi thầm nghĩ:
"Hắc vụ này thật kỳ quái, trước kia chưa từng xuất hiện qua tình huống như vậy, chẳng lẽ là cùng đám người kia có quan hệ? Đám người kia rốt cuộc có địa vị gì?"
Bên kia, đám người Sở Nam đã thoát ra khỏi Vụ Cấm Hải, nhìn sương mù nhàn nhạt tràn ngập Vụ Cấm Hải, đột nhiên bắt đầu trở nên đen như mực, tất cả mọi người đại biến sắc mặt, vội vàng mà hướng về phía xa chạy đi, bộ dáng như muốn ly khai Vụ Cấm Hải càng xa càng tốt.
Đồng thời, trong nội tâm Sở Nam nổi lên một cái nghi vấn:
"Vụ Cấm Hải tại sao lại gọi là cấm hải? Rõ ràng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-nghich-can-khon/1447778/chuong-1120.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.