Chương trước
Chương sau
Chấn động đình chỉ, hắc động cũng biến mất, ngay cả Phi thiên cửu hồ vô cùng cường đại cũng biến mất.
Còn lại cũng chỉ là một khoả nội đan lục sắc, khoả nội đan này bên trên có vô số vết rách, thoạt nhìn như bị vô tận phong sương tuế nguyệt ăn mòn, bộ dáng trông như tuỳ thời sẽ chia năm xẻ bảy vậy.
Bất quá, khi Sở Nam nắm lấy khối nội đan của Phi thiên cửu hồ này phiến lá trong đan điền kia lại lập tức kịch liệt rung động, từ đó truyền ra một tia khát khao, mà ngay cả dịch tích nó tiết ra vậy mà trong thời khắc này lại nhỏ ra tới ba giọt!
- Ân?
Sở Nam hiện lên vẻ kinh ngạc, hơi suy nghĩ một chút hắn liền minh bạch chuyện này là như thế nào. Phi thiên cửu hồ tu luyện Mộc thuộc tính, có thể hoá hình tự nhiên Mộc thuộc tính bên trong còn sót lại vẫn vô cùng nồng hậu, mà bên trong đó nói không chừng còn Quy tắc mà Phi thiên cửu hồ lĩnh ngộ.
Nhưng mà Sở Nam tịnh không có nuốt xuống mà có ý định khác, hắn đem nó bỏ vào trong một cái hộp, sau đó để nó vào trong trữ vật yêu đái mà hắn lấy được từ nhị trưởng lão tại Đồ Đằng đại lục, nội đan thả vào, phiến lá trong đan điền rung động cũng không có đình chỉ nhưng tốc động xuất ra dịch tích kia mặc dù không còn là ba giọt nữa nhưng cũng vài phần chung (*) một giọt, so với một ngày một giọt lúc trước là một trời một vực.
(Chú: * thời gian uống vài chén trà, thời gian uống 1 chén trà ~ 15phút.)
Thu nội đan của Phi thiên cửu hồ lại xong Sở Nam cũng không có lập tức rời đi, hắn nhìn lại nắm tay của mình mà trầm tư xuống, hắn cảm giác được Diệt Thiên Quyền hắn đánh ra có vấn đề, mặc dù đánh ra hắc động uy lực tương đối lớn nhưng mà hắn cảm giác nó vẫn còn thiếu thiếu một chút gì đó, căn bản không phải là hắc động thực sự.
Sở Nam không đi, Hung giao bốn trảo cũng không dám rời đi, cho dù ở phía sau còn hắc vụ uy hiếp nó cũng nhìn chòng chọc nắm tay của Sở Nam, trong lòng thầm nghĩ:
"Nắm tay này, vừa đánh chết Phi thiên cửu hồ sao? Đã vậy, ngay cả một tia cũng không sót lại?"
Hung giao đến lúc này vẫn không thể tin được, Phi thiên cửu hồ cường đại như vậy đã chết rồi, bị một tên tiểu tử không có gì đáng chú ý trảm sát, càng nhìn, ánh mắt của nó càng thêm vẻ bội phục cùng sợ hãi, càng lúc càng đậm, trong nội tâm cũng bắt đầu một ý niệm.
Chấn động do hạt châu Tổ bảo bạo tạc cũng khiến nhiều tồn tại cường đại chú ý, gần như chỉ trong chớp mắt đã có ít nhất mấy chục ánh mắt lướt qua trùng trùng cách trở khoá chặt đám người Sở Nam. Sau đó, chủ nhân của những ánh mắt này lại thấy cảnh Sở Nam cùng Hung giao đem Phi thiên cửu hồ đánh cho thần hình câu diệt khiến cho nội tâm bọn chung chấn động tới nghiêng trời lệch đất.
Ngay cả khi chúng nhìn thấy Sở Nam thu lấy nội đan của Phi thiên cửu hồ, tuy rằng rất thèm khát nhưng bọn hắn rất nhanh liền bỏ đi ý nghĩ này, bọn hắn không muốn bản thân rơi vào kết cục như Phi thiên cửu hồ, bị người ta móc lấy nội đan.
Trừ phi, bọn hắn cùng liên thủ lại!
Sở Nam trầm tư không bao lâu thì thu hồi nắm tay lại, thầm nghĩ:
"Là vấn đề thôn phệ, bây giờ hắc động ta xuất ra ngoài mặt mặc dù có thể hấp nạp năng lượng nhưng chân chính không phải là cắn nuốt!"
Nghĩ đến đây hắn liền hướng Hung giao nói:
- Dẫn đường, dùng tốc độ nhanh nhất rời khỏi chỗ này, rời khỏi Vụ Cấm Hải.
Hung giao gật gật đầu, lại nói ra:
- Đại nhân, con đường phía trước còn có không ít tồn tại cùng cấp với Phi thiên cửu hồ!
Sở Nam nghe Hung giao gọi hắn là "đại nhân" như vậy cũng nghi hoặc một chút nhưng ngay lập tức liền minh bạch, Hung giao bốn trảo quả nhiên là một trang tuấn kiệt, lại nghe được những lời phía sau mày kiếm của hắn không khỏi giương lên một cái, nói:
- Vô phương, cứ đi tới là được, ai dám cản đường, liền lấy nội đan kẻ đó!
Bên trong lời này của Sở Nam nồng đậm sát khí, bá khí vô cùng, ngay cả chủ nhân những ánh mắt kia cũng không khỏi hoảng hốt một trận, cái ý niệm vừa xuất hiện trong đầu kia cũng bắt đầu trở nên dao động.
Hung giao bốn trảo nghe Sở Nam nói vậy tự nhiên không chút hoài nghi, hoàn toàn tin tưởng. Theo đó, thân thể từ năm mươi trượng của nó liền khôi phục lại hai mươi trượng như lúc đầu, không cần Sở Nam phân phó nó liền quấn lấy Tương Hân cùng Trương Hồng nhanh chóng rời đi.
Mà Sở Nam cũng không có ý đồ che dấu cái gì, cũng điên cuồng vận chuyển Thiên Nhai Chỉ Xích Chu thiên tuần hoàn khiến tốc độ thuấn di càng thêm nhanh chóng, mặc dù hắn đã phục dụng Phong Ma đan nhưng di chứng cũng không phải rất nghiêm trọng, ngoại trừ phiến lá tại đan điền kia, tốc độ xuất ra dịch thể đã nhanh hơn kia thì giờ phút này đã bị giảm xuống một cách sâu sắc.
Sở Nam sở dĩ để tốc độ của bản thân nhanh như vậy là vì lời Hung giao nói lúc trước, hắn thầm nghĩ, những tồn tại cường đại kia khẳng định đã bị động tĩnh ở nơi này làm cho kinh động, có khả năng lớn là đang quan sát chỗ này, chỉ bất quá hắn không cảm giác được mà thôi. Nếu như vậy, hắn phải thể hiện ra vẻ phi thường cường thế, thể hiện ra hắn đối với bọn chúng có uy hiếp, để bọn chúng phải sinh lòng kính nể, ít nhất sẽ không dám dễ dàng xuất thủ. Bằng không, nếu để bọn chúng thấy đám người bọn hắn rất dễ bắt nạt vậy thì con đường phía trước không những là trùng trùng điệp gian khó mà còn khả năng tuỳ thời tử vong.
Sở Nam nghĩ không sai, một đường chạy đi, đi qua địa bàn một tồn tại cường đại nhưng nó cũng không tiến tới ngăn cản bọn hắn. Một đường này huyết dịch trong người Hung giao sôi trào không thôi, địa phương này trước kia hắn không dám nghĩ tới thì bây giờ lại nghênh ngang chạy qua, đây là hai chuyện hoàn toàn khác nhau.
"Theo đại nhân khẳng định không sai, lại còn vị Tiểu đại nhân kia nữa, nói không chừng khoảnh khắc ta hoá Long sẽ không còn xa!"
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.