Sở Nam ôm hi vọng, lấy ra khối hắc sắc lệnh bài này cho Thiên Long Hồn ký thác, muốn thử xem Thiên Long Hồn có thể cảm ứng được sự tồn tại của những hắc sắc lệnh bài khác hay không. Thế nhưng, khiến Sở Nam thất vọng chính là Thiên Long Hồn căn bản không thể tiến vào.
Mặc dù hai khúc xương kia bài xích Thiên Long Hồn ký thác, nhưng cuối cùng vẫn có thể thoáng vào được một chút. Còn khối hắc sắc lệnh bài này lại hoàn toàn bài xích Thiên Long Hồn, không mảy may tiến vào được chút nào.
- Khối hắc sắc lệnh bài này so với khúc xương kia còn thần bí hơn?
Sở Nam thầm nghĩ, Thiên Long Hồn lại vội vàng biểu hiện trung thành:
- Chủ nhân, ngài yên tâm, chờ đến lúc ta hoàn toàn khôi phục, nhất định có thể tiến vào, chỉ là một cái hắc sắc lệnh bài, làm sao có thể cản được bước chân ta vì ngài mà cúc cung tận tụy được?
Sở Nam thu hồi ý niệm, nhìn về phía sa mạc vô biên, Sở Nam chỉ cảm thấy lòng dạ thoáng cái khoáng đạt vô cùng, cảm giác được một cổ đại khí, càng cảm thán quỷ phủ thần công (*) của thiên nhiên:
- Sa mạc mênh mông như vậy, không biết ta phải đạt đến cảnh giới nào mới có thể thi triển ra.
(*) tạo hóa của trời đất.
Lúc đang nghĩ ngợi, thanh âm của Thiên Long Hồn lại vang lên:
- Chủ nhân, căn cứ theo hình vẽ trên phiến thạch bản thì rất nhanh sẽ đến một ốc đảo và sông cát (sa chi hà) rồi, sau đó dựa theo vị trí
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-nghich-can-khon/1447731/chuong-1073.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.