Không đợi Sở Nam trả lời, một tên bên cạnh nam tử đó liền quát:
- Lão đại, cùng hắn dông dài như vậy làm gì, hắn phát hiện ra chúng ta thì đã sao? Chúng ta có mười sáu người, còn hắn chỉ có một mình, chỉ cần đoạt toàn bộ mọi thứ trên người của hắn, chúng ta có thể chạy đi thật xa, còn kẻ nào có thể ngăn cản được chúng ta?
- Cướp bóc?
Trên núi có sơn tặc, trên biển có hải tặc, trong sa mạc, tự nhiên có sa đạo.
Sở Nam lắc đầu, nói hai chữ “cướp bóc”, tên nóng nảy vừa rồi lập tức quát:
- Không sai, chính là cướp bóc, chúng ta chính là 16 Sát Huyết Tri Chu tại mảnh sa mạc…
Nói đến đây, người này lại quát:
- Ngươi lắc đầu cái gì?
- 16 Sát Huyết Tri Chu, các ngươi là sa đạo rất có danh tiếng sao?
- Đó là đương nhiên, thức thời thì nhanh đem con thỏ biết bay trong ngực giao ra đây, còn cả phiến thạch bản và những thứ trên người ngươi nữa, chúng ta có thể lưu cho ngươi toàn thây.
Tên sa đạo này ngạo nghễ nói, trong lời nói tràn ngập tự hào, căn bản không để đám người Sở Nam vào mắt, mà lão đại của 16 Sát Huyết Tri Chu lại trở nên ngưng trọng, hàng lông mày nhíu chặt, nhưng hắn không ngăn cản thủ hạ càn rỡ.
Sở Nam lại hỏi:
- Vậy các ngươi trong nhóm thế lực sa đạo xếp thứ bao nhiêu?
- Thứ chín! Thế nào, 16 Sát Huyết Tri Chu chúng ta rất lợi hại đấy.
Tên sa đạo này nói xong, tiểu Hắc trực tiếp bật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-nghich-can-khon/1447732/chuong-1074.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.