"Hư Không Địa chỉ mới được thành lập mà đã có khí tượng và nội tình như thế này, điều này quả thực làm cho bản cung mở rộng tầm mắt, ngay cả Phi Hoa phảng ta cũng cảm thấy không bằng, cam bái hạ phong." Thượng Quan Lung nặn ra vẻ mỉm cười, nhìn qua Dương Khai nói: "Đúng là giang sơn đời nào cũng có người tài, tại thời điểm ta có tu vi như Dương tiểu ca thì vẫn còn đang đau khổ giãy dụa vì một chút nguyên tu hành bạc bẽo, trong khi Dương tiểu ca bây giờ lại có được một thế lực, thủ hạ dưới trướng đông đảo cường giả, tiền đồ ngày sau nhất định sẽ bất khả hạn lượng." Nghe bà ta tán thưởng thổi phồng như vậy, Dương Khai cười nhạt một tiếng: "Lung phu nhân quá khen." Thượng Quan Lung nói: "Dương tiểu ca có ân cứu mạng đối với tiểu nữ, Phi Hoa phảng ta từ trên xuống dưới đều vô cùng cảm kích, còn đặc biệt chuẩn bị một phần tạ lễ để bày tỏ lòng thành ý, kính xin Dương tiểu ca chớ có ghét bỏ!" Nói xong, bà ta liền bấm tay bắn ra một mai không gian giới chỉ bay về phía Dương Khai. Dương Khai đưa tay tiếp nhận, dùng thần niệm dò xét một vòng, sau đó hắn ngẩng đầu lên, có hơi hứng thú nhìn thoáng qua Thượng Quan Lung. Đồ vật trong chiếc nhẫn kia thực sự không ít, vượt xa phạm trù tạ lễ, dù là đối với một thế lực nhị đẳng thì nhóm vật tư này cũng coi như là đại xuất huyết. Ban đầu khi Thượng Quan Lung mời hắn leo lên bí bảo hoa sen
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-luyen-dien-phong/3720510/chuong-4135.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.