"Phảng chủ, bọn hắn dừng lại." Một tên Khai Thiên tứ phẩm cấp bậc trưởng lão bỗng nhiên lên tiếng. Những người khác giương mắt nhìn lên, quả nhiên nhìn thấy bí bảo phong xa kia liền ở bên ngoài Thất Xảo Địa, không còn tiến lên nữa. "Hừ, xem ra bọn hắn quả nhiên có chút quan hệ với Thất Xảo Địa, bọn hắn cho rằng có Thất Xảo Địa che chở là có thể bình an vô sự sao?" Thượng Quan Lung hừ lạnh một tiếng. Đồng Ngọc Tuyền trầm giọng nói: "An nguy của Ngọc nhi quan trọng hơn, lần này dù sao cũng là Phi Hoa phảng ta đa ̃làm sai trước, đừng làm mọi chuyện phức tạp thêm." "Ta biê ́t rồi!" Thượng Quan Lung đầy sự căm tức đáp lại một câu. Trong lúc bọn hắn nói chuyện, chỉ thấy bí bảo phong xa ở phía trước kia bỗng nhiên bị thu hồi, đám người Dương Khai hiển lộ thân hình, đang lẳng lặng nhìn qua bên này. Thượng Quan Ngọc đứng ở bên cạnh Dương Khai cũng không bị đối đãi hà khắc, hơn nữa trải qua khoảng thời gian tịnh dưỡng này, sắc mặt của nàng cũng hồng nhuận trở lại. Đồng Ngọc Tuyền thấy thế thì nhẹ nhàng thở ra. "Đi, theo ta đi xuống xem một chút." Thượng Quan Lung phất ống tay áo, cất bước bước ra ngoài, đông đảo cường giả của Phi Hoa phảng theo sát phía sau. Không bao lâu sau, bọn hắn đã rời khỏi hoa sen. Mới vừa đứng vững gót chân, liền thấy Dương Khai đang đứng ở phía trước bật cười ha hả nói: "Hoan nghênh chư vị tới Hư Không Địa ta làm khách!" Một đám Khai Thiên cảnh của Phi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-luyen-dien-phong/3720509/chuong-4134.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.