Sau khi tiến vào phong xa kia, Đồng Ngọc Tuyền liền nhìn thấy Dương Khai, bốn mắt nhìn nhau, trong mắt Đồng Ngọc Tuyền lóe lên vẻ tức giận cùng sát cơ. Hắn rủ đầu xuống, nói: "Ta muốn nhìn thấy Ngọc nhi." "Đồng hộ pháp xin cứ tự nhiên." Dương Khai đưa tay ra hiệu cho hắn. Đồng Ngọc Tuyền cúi đầu tiến vào trong một căn phòng, trong căn phòng bên kia, Thượng Quan Ngọc đang lẳng lặng nằm đó, hô hấp đều đặn, lồng ngực vẫn còn đọng lại vết máu, sắc mặt có hơi tái nhợt. Đồng Ngọc Tuyền vẻ mặt âm trầm tiến lên phía trước, ngồi xuống bên người Thượng Quan Ngọc. Hắn đặt tay lên cổ tay của nàng ta, sau khi điều tra một phen, hắn phát hiện nữ nhi của mình khí tức bình ổn, rõ ràng đã được người ta trị liệu qua, hơn nữa trong cơ thể còn có một cỗ dược hiệu cường đại chảy xuôi trong kinh mạch, dungFyPvtCjvẴ nhập vào trong máu thịt, không ngừng tu bổ vết thương. "Ta vừa rồi đã để cho Lô Tuyết trị liệu vết thương cho nàng, hẳn là không có vấn đề gì, chỉ cần tĩnh dưỡng mấy ngày là sẽ có thể khỏi hẳn." Giọng nói của Dương Khai vang lên sau lưng hắn. Đồng Ngọc Tuyền hừ lạnh một tiếng, không nói gì thêm. Tuy rằng sự tình lần này là do Thượng Quan Lung hám lợi đen lòng, Dương Khai chỉ là thuận thế mà làm để bảo toàn tính mạng của bản thân, thế nhưng cách làm của Dương Khai lại làm cho Thượng Quan Ngọc bị thương. Tận mắt nhìn thấy nữ nhi của mình bị một người khác một kiếm xuyên ngực, mặc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-luyen-dien-phong/3720302/chuong-4133.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.