Bên ngoài Hư Không Địa, Dương Khai nhắm mắt tinh tế cảm giác một chút, mặc dù hắn rời khỏi chỗ này không quá lâu, nhiều nhất chừng một năm, thế nhưng Hư Không Địa đã phát sinh những biến hóa nghiêng trời lệch đất. Từ bề ngoài nhìn vào thì không nhìn ra manh mối gì, nhưng nếu như tinh tế điều tra thì lại có thể phát giác ra được rằng Hư Không Địa đang ẩn giấu một hàng rào sâm nghiêm. Cửu Trọng Thiên đại trận càng ngày càng hoàn thiện dưới sự chủ trì của Vô Lượng đại sư, cũng dần dần hiển lộ rõ ràng uy năng của mình. Cả tòa đại trận này hao phí vô số tài nguyên của Dương Khai, các loại thiên tài địa bảo hắn mang ra từ trong Thái Khư cảnh, gần như có bảy tám phần đã đầu nhập vào trong đại trận này. Từ đó có thể tưởng tượng được, đại trận này một khi bạo phát thì sẽ có uy năng kinh khủng đến mức nào. Đại trận như thế, mặc dù không thể trấn áp khí vận như những động thiên phúc địa kia, nhưng đây tuyệt đối là thứ mà bất kỳ thế lực nhị đẳng nào cũng không thể có được. Những thế lực nhị đẳng kia, tuy nói đều được truyền thừa trong hơn vạn năm hay thậm chí là càng lâu hơn, nhà to nghiệp đại, nội tình hùng hồn, nhưng môn hạ đệ tử cũng không ít, quá trình tu hành đều cần đại lượng tài nguyên, nào có dư tiền để bố trí đại trận như thế này chứ. Nếu không phải thế thì Cửu Trọng Thiên đại trận này cũng sẽ không rơi vào tay Dương Khai. Vô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-luyen-dien-phong/3720511/chuong-4136.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.