Bốn tháng sau, trước một tòa vực môn to lớn, phong xa đình chỉ không tiến, vực môn tỏa ra ánh sáng lung linh, cho dù đang ở cách rất xa thì cũng có thể nhìn thấy. Trong phong xa, Dương Khai nhìn qua vực môn kia, biểu lộ bình tĩnh, nhưng trong lòng thì lại bất an. Tinh Giới rốt cuộc nằm đâu, hắn kỳ thực cũng không rõ lắm. Từ khi mua tấm Càn Khôn Đồ kia, hắn đã một mực tại tìm kiếm, ba vị trí có khả năng tồn tại Tinh Giới, hắn đều nhớ kỹ ở trong lòng. Trước khi gặp được Hắc Hà, hắn đã tìm kiếm qua một chỗ đại vực, nhưng lại không có chút thu hoạch nào. Sau khi thu phục Hắc Hà, đúng vào hai tháng trước, hắn lại tiến nhập đại vực có khả năng thứ hai để điều tra một phen, nhưng vẫn không thấy bóng dáng Tinh Giới đâu. Vượt qua đạo vực môn này, bọn họ sẽ đi tới đại vực cuối cu ̀ng. Nếu như đại vực này vẫn không có Tinh Giới, vậy thì Dương Khai thật sự không biết nên đi đến nơi nào để tìm kiếm nữa. Ba đại vực có khả năng này cũng không phải do Dương Khai tìm kiếm bằng cảm giác, mà là có chút căn cứ. Tinh Giới nhiều năm qua ngoại trừ Đại Ma Thần Mạc Thắng và Thiên Hình ra, không còn Khai Thiên cảnh nào khác viếng thăm nơi đây. Nói một cách khác, vị trí của Tinh Giới hẳn là rất vắng vẻ, tài nguyên trong đại vực chắc cũng tương đối cằn cỗi, căn bản là không có gì để hấp dẫn sự chú ý của Khai Thiên cảnh, bằng không Tinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-luyen-dien-phong/3719513/chuong-4107.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.