Mặc dù nghi hoặc, nhưng Ngọc Như Mộng cũng không đánh mất lễ nghi, nàng nhìn ba người rồi mỉm cười gật đầu: "Làm phiền ba vị một đường bảo vệ, thiếp thân thay mặt phu quân cám ơn chư vị." Đám người Lô Tuyết vội vàng đáp lại, trong lòng cũng tấm tắc lấy làm kỳ lạ. Tu vi của Ngọc Như Mộng trong mắt bọn hắn mặc dù không tính là gì, nhưng dung nhan xinh đẹp vũ mị này thì lại là cả thế gian khó tìm. Bọn hắn đều cảm thán một tiếng, đại nhân nhà mình diễm phúc không cạn a. Lại thuận miệng hàn huyên với Ngọc Như Mộng vài câu, Dương Khai lúc này mới biết được, nàng sở dĩ xuất hiện ở chỗ này, chính là để đưa đồ ăn cho A Đại. Đông đảo Đại Đế trong Tinh Giới đều đang bế quan, chiến lực cao cấp trong Tinh Giới cũng chỉ còn lại một mình nàng. A Đại một mực ngủ say ở bên ngoài, đưa mắt nhìn chằm chằm Tinh Giới, tuy nói Dương Khai năm đó đã từng có ước định với hắn, nhưng đầu óc của gia hỏa này không được tốt lắm, nói không chừng đến lúc nào đó sẽ vô tâm nuốt mất Tinh Giới. Để ổn định hắn, Ngọc Như Mộng cứ cách một đoạn thời gian sẽ đi đưa một chút đồ ăn cho hắn. Đồ ăn của hắn đều do Hồng Trần Đại Đế năm đó dùng tử tinh trong tinh vực hạ vị diện luyện chế ra, là tồn tại cùng loại với Nhất Giới Châu. Dương Khai gật đầu, kéo lấy Ngọc Như Mộng, lắc mình một cái liền đi tới trước mặt A Đại. So với đầu quái vật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-luyen-dien-phong/3719514/chuong-4108.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.