"Thái Khư cảnh vậy mà đã mở ra rồi sao?" Trong đại điện, Thất Xảo Thiên Quân nghe tên Thổ Linh Tôn Giả kia báo cáo xong, khuôn mặt liền hiện lên vẻ khiếp sợ không tên, các Khai Thiên cảnh khác cũng đều nghẹn họng nhìn trân trối. Thái Khư cảnh là một chỗ cực kỳ thần kỳ, mặc dù không ít người nghe nói qua sự tồn tại của Thái Khư cảnh, nhưng muốn đi vào trong đó thì lại cần cơ duyên lớn lao. Hơn nữa dù vào đó rồi, có thể còn sống đi ra hay không thì lại là chuyện khác, nơi đó không chỉ có cơ duyên mà còn có nguy cơ lớn lao. Vệ Hoa gật đầu nói: "Tên Trần Thiên Phì kia đúng là đã nói như vậy." Bà cô m Linh Tôn Giả kia chợt lên tiếng: "Vậy theo ý kiến của Vệ sư huynh, lời của Xích Tinh bên kia là thật hay giả?" Vệ Hoa chậm rãi lắc đầu: "Là thật hay là giả thì cần cẩn thận tìm hiểu một phen mới có thể nghiệm chứng được, có điều ta thấy thần sắc của tên Trần Thiên Phì kia không giống như nói dối, hơn nữa loại sự tình này liên lụy quá lớn, sớm muộn rồi cũng sẽ lan truyền ra, bọn hắn hẳn là sẽ không làm sự tình gậy ông đập lưng ông như vậy." Thất Xảo Thiên Quân gật đầu nói: "Không sai, Thái Khư cảnh mở ra là đại sự, không ai có thê ̉giấu diếm được." Vệ Hoa nói: "Tinh Thị nơi bọn hắn ở bị Thái Khư cảnh thôn phệ, cho nên bây giờ bọn hắn không có nhà để về. Khi bọn hắn đi ra khỏi Thái Khư cảnh thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-luyen-dien-phong/3717753/chuong-4075.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.