Bên trong Tinh thị, Dương Khai hành động nhanh chóng, thần niệm tràn ra như thủy triều, phảng phất như có vô số bàn tay kéo dài ra ngoài, từng chiếc từng chiếc Không Gian giới chỉ trên tay người chết bị hắn thu hồi, ném vào trong Tiểu Huyền giới. Cũng không có thời gian điều tra xem xem bên trong rốt cuộc có chứa thứ gì, số lượng giới chỉ quả thực nhiều lắm, chỉ có thể đợi đến khi trở về mới có thể chậm rãi tìm tòi. Tầm nửa ngày sau, Tinh thị tàn phá về cơ bản đã được quét dọn xong xuôi. Khi Dương Khai đang chuẩn bị dẹp đường hồi phủ thì hắn lại chợt nghe thấy một tiếng kêu sợ hãi yếu ớt và thê lương vang lên. Dương Khai bỗng nhiên quay đầu nhìn lại. Nơi âm thanh kia phát ra, chính là đại điện nơi mà Các chủ Kiếm Các đã chết đi. Người đang kêu lên ắt hẳn là Lư Tuyết, trong cả Tinh thị này, ngoại trừ hắn và Lư Tuyết ra, có lẽ không còn người còn sống nào khác. Nhưng vào thời khắc này, bên kia rõ ràng la ̣i nhiều hơn một đạo khí tức, chỉ có điều đạo khí tức này tạo cho người ta một loại cảm giác cuồng dã, hình như là yêu khí. Yêu thú? Dương Khai nhíu mày, tỏ vẻ tò mò, thân hình lắc lư biến mất ngay tại chỗ. Lúc hắn một lần nữa hiện thân thì cả người đã ở trong đại điện kia. Hắn giương mắt nhìn lên, lông mày càng nhíu lại lợi hại hơn. Đập vào mắt của hắn là cảnh tượng Lư Tuyết đang lơ lửng giữa không trung, trong khi trước mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-luyen-dien-phong/3708279/chuong-3988.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.