Không Gian giới chỉ của Phương Thái thì càng không cần phải nói, trừ một số đặc sản hắn mang từ chính Càn Khôn thế giới của hắn ra, cũng chỉ có rải rác hơn mười miếng Khai Thiên Đan mà thôi, Dương Khai căn bản là không thèm để ý tới.
Thứ duy nhất khiến hắn chú ý chính là một khối ngọc bài. Khối ngọc bài này chỉ lớn cỡ lòng bài tay, óng ánh trong suốt, không có chút tạp sắc nào. Bên trong còn có một tiêu ký giống như Tiểu Ngư đang bơi qua bơi lại, phảng phất giống như vật sống vậy.
Đây chính là thứ Phương Thái trước đó lấy ra cho Đoàn Hải xem, cũng là tín vật mà vị tiền bối Hắc Hà giới kia giao cho của hắn, Dương Khai cũng không biết tín vật này rốt cuộc có công dụng gì, nên hắn vốn định ném đi cho rồi. Nhưng sau khi suy nghĩ một
hồi, hắn lại cẩn thận thu nó lại, có điều hắn cũng không dám bỏ nó vào trong Không Gian giới chỉ, mà lại ném vào trong Huyền Giới Châu.
Huyền Giới Châu tự thành một phương thiên địa, có lẽ vị đại năng Hắc Hà giới kia cũng không có biện pháp truy ra tung tích của cái tín vật này đâu.
Quay đầu nhìn trái nhìn phải một cái, vùng sơn dã xung quanh đã hoàn toàn biến thành một mảnh yên tĩnh. Thần niệm quét qua một vòng, không phát hiện được bóng dáng của tên Hứa lão kia, cũng không biết hắn đã đi đâu rồi. Có điều hắn cũng không cần nghĩ đến việc bỏ trốn, người ta đã dám để mặc hắn ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-luyen-dien-phong/3687745/chuong-3828.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.