Dương Khai ngước mắt nhìn lên, phát hiện ra mình thế mà cũng biết người mới tới.
Hắn mới đến phòng Tạp Dịch chưa được ba tháng, số người hắn tiếp xúc không phải là nhiều, quen biết cu ̃ng không được mấy người, nhưng người trước mặt này tuyệt đối được tính một cái. Hắn chính là người lúc trước đuổi theo Điệp U đến phường thị, lại chặn đường mình ở bên ngoài phường thị, là tên cẩu hùng Hạng Dũng kia.
Chỉ gặp hắn hai lần, cũng chỉ có một lần giao lưu, nhưng người này lại cho Dương Khai một loại cảm giác chính là đầu óc ngu si, bá đạo ương ngạnh, nói như thế, khu vườn trái cây này chính là địa bàn do Hạng Dũng quản lý?
Tên Chu Chính này mang mình tới đây để làm gì? Dương Khai làm thế nào cũng không nghĩ ra.
Một bên khác, Hạng Dũng cũng nhìn thấy Dương Khai, hắn ập tức trừng lớn đôi mắt như chuông đồng, một tay sờ đầu, một tay chỉ về phía Dương Khai, nói: "Ngươi. . . Ngươi ngươi, ta giống như gặp qua ngươi ở đâu rồi thì phải!"
Dương Khai cười cười: "Phường thị!"
Được lời này nhắc nhở, Hạng Dũng bừng tỉnh đại ngộ: "A, đúng, chính là ngươi, ta nhớ ra rồi."
"Quen biết?" Chu Chính ở một bên thờ ơ lạnh nhạt, nhìn bên này một cái, lại nhìn bên kia một cái, khóe miệng kéo lên một độ cong vi diệu.
"Không biết!" Hạng Dũng lắc lắc cái đầu đầu to, quay đầu nhìn về phía Chu Chính: "Chu quản sự tới đây là có gì phân phó?"
Chu Chính chắp tay sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-luyen-dien-phong/3687726/chuong-3809.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.