"Ây. . ." Dương Khai sờ lên cái mũi: "Ta nghĩ lại một chút, ta hẳn là người nhà chú rể, nên đi qua chỗ Ôn điện chủ bên kia mới đúng." Nói xong, hắn liền quay người muốn rời đi.
Một bàn tay của Ngọc Như Mộng đập lên bả vai hắn: "Người có thể đi, hạ lễ lưu lại."
Dương Khai bỗng nhiên quay đầu: "Ngươi đứng ở bên nào?"
Ngọc Như Mộng cười lạnh: "Hôm nay tỷ muội chúng ta đều là người nhà cô dâu!"
Dương Khai im lặng, chỉ có thể để lại hạ lễ đã sớm chuẩn bị tốt, lúc này mới có thể thoát thân.
Không được gặp tân nương, vậy thì cũng chỉ có thể đi gặp tân lang. Tân lang đang ở trên một tòa linh phong khác, cũng không xa, Dương Khai đi mấy bước liền tới nơi.
Hạ Sanh, Tiêu Bạch Y đang ở ngoài cửa chờ đợi, trong phòng chỉ có một mình Ôn Tử Sam.
Mắt thấy đám người này lại muốn hành lễ, Dương Khai đưa tay ra hiệu dừng lại, rồi đẩy cửa vào. Sau đó, hắn liền nhìn thấy Ôn Tử Sam đang ngồi ngay ngắn ở đó, trên người mặc một bộ áo sam màu đỏ, trước ngực có một quả cầu lớn, vẻ mặt buồn thiu, thở dài thở ngắn, trông có vẻ tâm thần bất định và vô cùng khẩn trương.
Ngẩng đầu nhìn thấy Dương Khai, hắn liền vội vàng đứng lên: "Hư Không đại nhân tới."
Dương Khai đi đến trước mặt hắn, nhấn người hắn xuống, ngồi xuống ở một bên, có hơi hăng hái đánh giá hắn: "Ôn điện chủ không vui sao?"
Ôn Tử Sam nhíu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-luyen-dien-phong/3687688/chuong-3771.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.