Dùng thân thể chưa lành đánh chết Tuế Nguyệt Đại Đế đang ở trạng thái toàn thịnh, mặc dù sau đó bản thân cũng bị đánh thịt nát xương tan, nhưng chênh lệch giữa hai bên liếc qua là có thể thấy ngay.
Thực lực của Đại Ma Thần, áp đảo bên trên Tuế Nguyệt Đại Đế.
Dương Khai biết hắn rất mạnh, nhưng lại không nghĩ rằng hắn mạnh đến mức độ này. Hắn cùng Ô Quảng thì không cần phải nói, bọn hắn đều là Đại Đế. Trương Nhược Tích mặc dù không phải Đại Đế, nhưng vào thời khắc này, nàng không hề kém hơn bất kỳ vị Đại Đế nào.
Nói một cách khác, ba vị Đại Đế liên thủ đánh ra một kích, nhưng Đại Ma Thần vẫn có thể bình yên hóa giải.
Trận chiến lúc này không giống như lúc trước. Trước đó tranh đoạt một khối tịnh thổ cuối cùng kia, vốn dựa vào khả năng khống chế lực lượng thiên địa. Ai có khả năng khống chế vùng thiên địa này mạnh hơn, thì người đó sẽ càng chiếm cứ được càng nhiều ưu thế, chứ không liên quan đến thực lực của bản thân. Ở trong trận chiến như vậy, Dương Khai được thiên địa ý chí Tinh Giới gia thân, có được ưu thế trời cao ưu ái, nên vẫn chưa thể hội được sự khủng bố của Đại Ma Thần. Nhưng vào thời khắc này, hắn đã thật sự cảm nhận rõ ràng được sự cường đại của đối phương.
Hơn nữa luồng thiên địa vĩ lực kia cũng làm cho hắn cảm thấy cực kỳ hoang mang. Theo lý mà nói, chỉ có người có thiên địa ý chí trên người mới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-luyen-dien-phong/3687669/chuong-3752.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.