Trương Nhược Tích mặc dù vừa xuất quan liền bị đánh thổ huyết bay ngược về sau, nhưng hiệu quả của một kiếm này cũng cực kỳ rõ rệt.
Đại Ma Thần mới vừa ngưng tụ nhục thân, phân nửa cánh tay trái liền bị sinh sinh chém xuống, ầm ầm rơi xuống đất, phảng phất như một tòa núi nhỏ vắt ngang đại địa, máu tươi chảy xuôi như suối, Đại Ma Thần bị đau, liên tục gầm thét.
Một bóng người cấp tốc bay về phía bên kia, trong mắt tràn đầy vẻ tham lam, tựa như sói đói gặp được đồ ăn ngon miệng mỹ vị, nhấp nháy mấy cái liền bay tới trước mặt cánh tay bị chém rớt xuống đất kia. Sau đó hắn phất tay một cái, cánh tay kia liền biến mất không thấy đâu nữa, cũng không biết đã bị hắn thu vào chỗ nào rồi.
Dương Khai thì lại bay nhanh về phía Trương Nhược Tích bên kia, tranh thủ lúc rảnh rỗi liếc qua, phát hiện người kia vậy mà lại là Ô Quảng, điều này khiến cho sắc mặt hắn không khỏi tối sầm xuống.
Ô Quảng sau khi thu xong cánh tay cụt kia, đúng là không nhịn được khoái ý trong lòng mà bật cười ha hả, trong tiếng cười tràn đầy sự vừa lòng đắc chí.
"Hỗn trướng!" Đại Ma Thần gầm lên, hắn nhất thời không quan sát, lại bị chém xuống một tay. Nếu chỉ như vậy cũng thôi đi, thương thế như vậy đối với hắn mà nói mặc dù không phải là nhẹ, nhưng chỉ cần cánh tay cụt còn tồn tại, hắn chỉ cần đánh đổi một số thứ thì sẽ có thể khôi phục lại,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-luyen-dien-phong/3687668/chuong-3751.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.