Kết quả chụp CT não bộ Khang đã có. Mọi thứ bình thường, không có tổn hại gì. Nhưng vì sao anh vẫn chưa tỉnh lại thì các bác sĩ không giải thích được. Một bác sĩ trong bệnh viện vốn là bạn của ba Khang đã sắp xếp cho anh được nằm phòng riêng với nhiều tiện nghi hơn căn phòng trước đó. Khi Đức đến thăm vào một buổi tối, anh đã gặp mẹ Khang và có trao đổi với bà về tình trạng hiện tại.
Đức nói rằng phía công ty sẽ hỗ trợ cho gia đình Khang nếu cần thiết. Mẹ Khang nói cám ơn và bảo rằng có thể chưa cần lúc này vì nhà vẫn còn dư tiền (chính là tiền Khang đã bán năm mươi đồng Bitcoin trước đó). Đức nói vài lời an ủi rồi chào tạm biệt, hẹn sẽ còn ghé thăm Khang vào một ngày khác.
Những ngày sau đó, ngân hàng Wilshire vẫn hoạt động bình thường. Mỗi ngày có khoảng năm, sáu người khách ghé vào gửi tiền, rút tiền, chuyển tiền, mở tài khoản. Thi thoảng có vài người ăn mặc sang trọng đến để hỏi vay tiền mua xe, và Hon là người phụ trách mảng này. Vay vốn mua nhà vốn do Khang quản lý, nhưng giờ anh không ở đây nên Đức phải kiêm luôn việc đó thay anh. Đức chả phàn nàn gì, vốn dĩ công việc giám đốc chả có gì nhiều ngoài mấy việc phải đọc báo cáo, nói chuyện khách hàng hoặc thỉnh thoảng tham gia mấy “khóa học kĩ năng” do ngài Kim nghĩ ra, mà mấy cái này thì Đức thấy ngán tới tận cổ.
Trong lúc kiểm tra hồ sơ các khách hàng của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-lua-dao-tai-ngan-hang-wilshire/1986886/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.