Trường chở Gilbert tới trước nhà hàng, gửi xe rồi vào trong đứng đợi. Khoảng mười phút sau thì có một chiếc xe buýt đỗ trước cửa nhà hàng rồi một đoàn người tiến vào. Người đi đầu đám người trạc khoảng bốn mươi tuổi, thân hình cao lớn, dáng đi thong thả. Ông ta có khuôn mặt tròn, đeo kính mũi cao, chân mày đậm, ánh mắt nhìn có vẻ không nghiêm túc lắm.
“Ờ…xin lỗi, chúng tôi đã đặt chỗ trước rồi đấy.” Người đàn ông nói với anh nhân viên tiếp tân. Trong lúc chờ đợi người nhân viên tra tên mình, ông ta nhìn bao quát nhà hàng rồi ánh nhìn dừng lại chỗ mà Gilbert và Trường đang ngồi chờ: “Ê, ê! Trường!”
“Hội Trưởng đó à?” Gilbert cười mếu, “Ổng nhìn hài hước ghê nhỉ?”
“Anh chưa biết hết mọi thứ đâu.” Trường nhún vai và cùng Gilbert bước lại chào hỏi Hội Trưởng. Đến khi người nhân viên kiểm tra xong rồi thì đoàn người lũ lượt tiến vào trong: Hội Trưởng cùng mười người khác vào một phòng riêng, còn những hội viên còn lại thì cứ chia bàn ngồi. Chỉ trong chốc lát, cả nhà hàng đã tràn ngập những tiếng trò chuyện rôm rả, những tiếng cụng bia nghe lốp cốp.
Vài phút sau, có hai người khách đi chung một chiếc xe đến trước nhà hàng. Người đàn ông lớn tuổi nhảy xuống xe, cởi nón bảo hiểm đưa cho người kia cất vào cốp, ngước nhìn biển hiệu nhà hàng rồi nói: “Chỗ này à? Nhìn cũng được đấy.”
“Vâng, tôi hay đi dự tiệc tại chỗ này, thấy đồ ăn ở đây là được nhất. Vẫn còn một số nơi khác, nếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-lua-dao-tai-ngan-hang-wilshire/1986892/chuong-3-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.