546. Phó Bản Ngàn Người (131): Trước khi tới đây, cậu đã thấy được cái chết của mình.
Edit: Ry
Beta: chuông
Nguyên Dục Tuyết không đi.
Thanh niên cũng không đi.
Y mở to đôi mắt hơi tròn nhìn Nguyên Dục Tuyết chằm chằm, trông không được thông minh lắm, hơi khờ, khiến người ta lơ là cảnh giác ---
"Cậu không đi à?" Dường như là cảm thấy kì quái, đồng thời hơi sốt ruột, y hỏi.
Lời này của thanh niên vừa là nhắc nhở, vừa là thúc giục.
Nguyên Dục Tuyết không nhìn y, thản nhiên ngồi xuống nóc nhà. Cảm giác như ánh trăng và đất trời hòa vào nhau, điểm xuyết tại góc này. Thanh niên lên tiếng làm Nguyên Dục Tuyết quay sang, hờ hững liếc y một cái.
Cậu thật sự quá đẹp, cái nhìn này khiến người ta nín lặng.
"Không." Nguyên Dục Tuyết đáp.
Thanh niên hốt hoảng quay đi, mãi sau mới lại nói tiếp, giọng đã khô khốc: "Cậu không biết à... Bọn họ không chỉ phái một mình tôi đi phá hoại nơi trú ẩn. Tôi không hành động, những người khác không nhận được tín hiệu thì cũng sẽ tiếp tục thôi."
Y đoán Nguyên Dục Tuyết muốn cứu người thì lúc này nên bắt đầu di chuyển.
"Không." Thiếu niên lại ngắn gọn trả lời.
Cậu rủ mắt, che đi cảm xúc trong con ngươi. Đôi mắt đen nhánh nhìn xuống chiếc máy truyền tin bị thanh niên phá hủy ban nãy, nó như một cục giấy sáng óng ánh trên mặt đất.
"Bọn họ sẽ không ra tay, chắc là đang trên đường tới đây rồi." Có lẽ là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vu-khi-hinh-nguoi/3648576/chuong-546.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.